Từ sau hôm tâm sự cùng Tiểu Mai, tôi thấy cô ấy có vẻ tránh mặt tôi, cũng không còn tươi cười niềm nở như trước đây. Nhưng tôi cũng không bận tâm, vì hiện tại đang là thời điểm chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ của các em, nên tôi cũng khá bận trong việc hướng dẫn các em ôn luyện đề thi.
Hằng ngày, tôi lên lớp theo lịch phân công tiết dạy của nhà trường. Nếu trống lịch tôi sẽ tổ chức dạy kèm cho những bạn đang còn yếu kém. Các bạn khác nếu cần bổ sung kiến thức có thể vào học cùng. Các tiết dạy thêm của tôi hoàn toàn miễn phí cho các em.
Ban đầu, có nhiều phụ huynh đến tìm tôi gửi gắm chút chi phí. Họ sợ tôi dạy tiết chính đã bận rộn, lại còn tổ chức dạy kèm cho các em như thế, họ cảm thấy nên san sẻ với tôi. Mỗi lần như vậy tôi đều từ chối.
Các em bây giờ cũng giống như tôi ngày xưa, đa phần đều có hoàn cảnh khó khăn. Có nhiều bạn vì hoàn cảnh gia đình mà bị chi phối học tập rất nhiều, dẫn đến kiến thức bị giới hạn. Tôi cũng chỉ là một giáo viên mới vào nghề, chắc chắn kinh nghiệm dạy học không bằng các thầy cô đi trước. Nhưng nếu có thể giúp được các em, tôi sẵn sàng.
Phụ huynh nghe tôi nói thế cũng an lòng mà gửi gắm con em cho tôi. Dần dần, họ không còn dúi vào tay tôi những đồng tiền mà họ vất vả mới kiếm được nữa. Điều này làm tôi cảm thấy nhẹ lòng hơn. Vì đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-day-roi/2952244/chuong-29.html