Edit:Ink
Beta:Tô
Tháng ba, đúng là mùa vạn vật sống lại, gió đầu xuân êm dịu, ánh nắng đầu xuân ấm áp. Nhưng mà đối với học sinh cấp 3 mà nói, bọn họ lại là không có thời gian hưởng thụ, trừ Hứa Diệc Hành.
Đẩy cửa kính thư viện, Hứa Diệc Hành đi đến kệ sách lịch sử, sau khi nhìn qua một vòng, lại không tìm được sách mình thấy hứng thú. Xoay người đi đến tủ sách khác, tùy tiện chọn một quyển《 Tây Du Ký 》, sau đó nhìn vị trí bên cửa sổ, đó là vị trí anh thích nhất.
Hôm nay là thứ tư, trường học sẽ tổ chức hội thi ngâm thơ, toàn thể học sinh và giáo viên đều sẽ tham gia. Hứa Diệc Hành đối với loại thi đấu này không có hứng thú, nên đã xin nghỉ phép, tới thư viện giết thời gian.
Bây giờ là 12h20 trưa, đúng thời gian ăn trưa. Theo lý thuyết, hôm nay thư viện hẳn sẽ không có nhiều người, mà quả thật cũng là như vậy, trong thư viện to lớn, chỉ có một người, hơn nữa thật không khéo, người kia ngồi ở vị trí Hứa Diệc Hành thích nhất. Không đúng, không phải ngồi, mà nằm ở đó.
Bên ngoài ô cửa kính trong suốt, xe cộ qua lại tấp nập, nữ sinh kia, tư thế thoải mái, nằm trên bàn ngủ. Ánh nắng ấm áp, xuyên qua cửa kính thủy tinh chiếu vào, chiếu lên người cô, Hứa Diệc Hành dường như thấy được ánh mặt trời chiếu lên hàng lông mi của cô. Đó là một nữ sinh trông thật an tĩnh, làn da trắng nõn, tóc buộc đuôi ngựa.
Gautier(1) nói rằng đôi mắt là cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-cuoc-song-am-ap-hon/167658/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.