Suốt cả một buổi chiều dài đằng đẵng tiếp xúc với nhân viên của mìnhmà tâm hồn của vị Tổng giám đốc của Thành Tín danh tiếng lẫy lừng cứ đểđi đâu đâu. Chốc chốc anh lại liếc ra phía cửa, tưởng tượng cái cảnh một cô nhân viên kinh doanh đi làm trễ, lại còn cài lệch cả cúc áo đã náoloạn không khí trang nghiêm trong phòng họp ngày hôm đó như thế nào.
Ngay cả giờ đây, đang ngồi trong buổi tiệc chiêu đãi của Chi nhánh 1tại nhà hàng Sài Thành sang trọng, những món ngon và không khí vui vẻtrên bàn tiệc vẫn chẳng át đi nổi tư vị nhạt nhẽo đang tràn ngập lònganh. Bác Huynh, Giám đốc nhân sự của Thành Tín, một nhân viên lão làngvà rất mực trung thành với công ty từ thời ba anh còn tại vị nói nhỏ với Phong:
- Xin Tổng giám đốc hãy tạm gỡ bỏ ánh mắt đăm chiêu ấy đi. Cả nămnhân viên mới có được một dịp để tiếp xúc với lãnh đạo thân mật như thếnày thôi.
Thế Phong gật đầu, tay cầm cốc bia đầy tràn lên, quay sang nói với Ngọc Thái:
- Giám đốc Thái, phiền anh cùng chúng tôi đi chạm cốc với mọi người ở đây.
Giám đốc Thái nãy giờ lo lắng không biết mình hay đội ngũ nhân viênđón tiếp có điểm gì thiếu chu đáo khiến sếp Tổng không hài lòng, giờnghe thấy vậy trong bụng mừng như mở cờ, vội vội vàng vàng đứng lên dẫnđám người trên Tổng công ty qua các bàn giới thiệu. Mọi người hỏi han,rồi chúc tụng lẫn nhau; bia rót liên tục, tiếng chạm cốc, tiếng “dô”vang dội, không khí vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ai-yeu-em-nhu-anh/3184771/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.