Quốc Vinh không ngờ phản ứng của cái người luôn nhìn mọi chuyện vớicon mắt lạnh lùng lãnh đạm này khi nghe tin tức hai nhân viên mới củaphòng kế hoạch công khai tán tỉnh nhau lại dữ dội đến như vậy. Anh đổichân, nói giọng bông đùa:
- Cô gái lần trước họp cùng chúng ta ấy, quả là không chỉ có sức hút đối với một mình tôi!
- Anh nói thế là ý gì? – Giọng nói của người đối diện lộ ra vẻ hằn học.
- Hôm đó khi cô ấy cười với tôi, tôi đã cảm thấy như có làn gió xuânthổi tới. Mỗi tội chưa kịp có ý định gì thì cái tên trẻ tuổi ngổ ngáokia đã nhảy ra tranh phần trước rồi. Chẳng lẽ giờ lại ra mặt, cạnh tranh công khai với cậu ta?
- Vớ vẩn. Cô ấy không có cười với anh!
- Sao anh biết?
Thế Phong không trả lời mà đứng dậy đi về phía bàn làm việc, hỏi một câu hỏi trọng tâm:
- Chuyện tán tỉnh, anh cũng chỉ nghe nhân viên kháo nhau thôi phải không?
Vinh đứng lên theo, bước tới gần bàn làm việc của tổng giám đốc, mởcông tắc màn hình máy tính phụ đặt trên chiếc bàn ở mé bàn làm việcchính ra.
- Không chỉ nghe, mà còn tận mắt chứng kiến cơ. Mời anh xem sẽ rõ!Mấy cái trang bị hiện đại này cũng đến lúc phát huy tác dụng rồi đây!
Anh ta vừa nói vừa mở một chương trình ứng dụng trên thanh công cụcủa màn hình máy tính, lập tức cửa sổ nhảy ra hàng loạt các biểu tượngcamera đang hoạt động. Vinh nhấp vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ai-yeu-em-nhu-anh/3184749/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.