Vào những tháng cuối năm âm lịch, có cảm giác thời gian chạy thoăn thoắt như thoi đưa, mỗi ngày dường như đều trôi qua trong tất bật. Không khí của Tết nhất đã về gần lắm, ngoài phố, những dòng hàng hóa ùn ùn đổ về từ khắp các ngả đường. Trong vườn, mai nhà ai đã tuốt lá, trơ ra những cành cây khẳng khiu màu xám, mà lá mai rụng xuống lại cùng với đất dồn chất dinh dưỡng cho cây để cây ra nhiều nụ. Đối với cánh nhân viên văn phòng, đây là thời gian tư tưởng rã đám nhất, trong đầu chỉ nghĩ đến bánh mứt kẹo, đi làm thì lúc nào cũng than vắn thở dài đếm từng ngày trên lịch mong cho đến lúc được nghỉ Tết. Nhưng cũng có những công ty, cuối năm chính là dịp bận rộn nhất.
Trong văn phòng rộng chừng 50 m2 được chia ra làm nhiều khu vực với những dãy bàn ghế công sở màu xám ngà đơn điệu, không khí Tết nhất đâu chẳng thấy, chỉ thấy một nhịp điệu làm việc khẩn trương gấp gáp đang diễn ra. Chiếc máy fax đặt ở góc phòng không ngừng phát đi những tín hiệu nhận và chuyển tài liệu thành công. Chừng ba giờ chiều, một cô gái tóc tém, ăn mặc theo phong cách bụi bặm đứng lên từ chiếc bàn trong góc, ưỡn người vươn vai, quần legging da báo dính sát vào cặp chân thon, chiếc áo vải dạ rộng và ngắn theo cử động của cơ thể để lộ ra một khoảng eo thon thả. Cô uốn éo hai cái, lớn giọng thông báo:
- Tới giờ họp với giám đốc rồi kìa các chị ơi.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ai-yeu-em-nhu-anh/3184720/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.