🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Những giấc mơ gần đây của Thế Phong thường đậm chất thể thao. Bìnhthường anh đi tập thể hình, nhưng chưa bao giờ yêu thích môn chạy việtdã. Vậy mà hết lần này đến lần khác, anh chạy đến muốn cuồng cẳng trongmơ.

Thanh Quang, thằng bạn thân học chung thời đại học, quay lưng với cái ghế giám đốc nhà máy sản xuất nước uống tinh khiết của ông bố đểđánh vật với công ty phần mềm tin học sống dở chết dở của anh ta đã giải thích một cách khoa học rằng, sở dĩ Phong chạy nhiều là vì có một nguồn năng lượng tiềm ẩn, hoặc một dục vọng bị kiềm chế cần được giải tỏa.

- Khai thật đi. Gần đây đang cưa cẩm cô em nào vậy?

- Không có!

- Còn chối.Trông bản mặt cậu giống như cái thằng thợ đang cầm cưa. Mà chẳng nhẽ cậu thích đồn đã có địch à? Chứ tôi chả tin em nào lại bỏ qua được cái chức tổng giám đốc Thành Tín của cậu.

Thanh Quang chọc ngoáy đúng chỗ đau của anh. Lý do đến giờ anh vẫnchưa có người yêu chính là các cô ấy yêu tiền bạc và địa vị của anh hơnlà yêu anh, thậm chí còn hơn cả cái vẻ đẹp trai hơn người của anh nữa.Mà anh thì quá thông minh để nhận ra điều đó. Còn người đó, liệu rằngcó… Trong đầu anh hiện lên hình ảnh một cô gái đang say ngủ. Đôi mắtnhắm chặt phủ một hàng mi dài rợp bóng xuống đầu gò má mịn màng. Độtnhiên, đôi mắt ấy mở ra, Thảo Nguyên nâng khóe môi nũng nịu nhìn anhtràn ngập nét cười. Thế Phong lắc mạnh đầu mình như thể động tác ấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ai-yeu-em-nhu-anh/131234/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Ai Yêu Em Như Anh
Chương 11: Điềm gở từ một chiếc bánh mì ăn dở
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.