Sáng sớm tinh mơ, tiếng đồng hồ báo thức đã reo ầm ĩ. Một cô gái đang nằm trên giường, chăn bị đạp tung rơi quá nửa xuống dưới đất, ừ hữtrong cổ họng một cái và đưa tay quờ quạng tìm nút tắt chuông. Không cógì khổ bằng buổi tối ăn nhậu bét nhè mà sáng hôm sau lại phải dậy sớm.Thảo Nguyên cố nối lại giấc mơ đang đứt đoạn vừa nãy một cách tiếc nuối. Không xong rồi! Đành phải dậy thôi! Cái gã khách hàng người Mexico tốiqua, đã “yếu mà còn muốn ra gió”. Uống có chút đỉnh mà tự dưng lăn rabất tỉnh nhân sự, hại cô phải thi triển hết công lực để lôi gã về phòngkhách sạn. Cũng may mà cô đã tính trước, sau khi ăn tối ở quán buffethải sản xong, khách muốn đi bar thì chọn ngay quán bar nơi khách sạn gãở. Ờ thì kinh nghiệm làm “saleswoman” mấy năm rồi mà lại.
Nguyên vệ sinh cá nhân xong, trang điểm nhẹ nhàng để xóa đi cái vẻngái ngủ nhợt nhạt, tròng một chiếc váy hoa đơn giản, rón rén chuồn rakhỏi nhà. Tối hôm qua cô về khuya, người nồng mùi rượu làm mẹ cô lại nổi sùng lên như thường lệ. Lần nào cũng thế! Mẹ cô xót con, nhưng côngviệc đôi lúc buộc người ta phải hy sinh bản thân một chút, chứ cô cũngnào có muốn vậy đâu. Thời thế đành tạo… anh hùng vậy. Nếu không thì chỉcòn cách nghỉ việc, tìm một công việc khác không liên quan tới kinhdoanh hay chăm sóc khách hàng nữa.
Cô bắt một chiếc taxi tới khách sạn đón Jade, rồi hộ tống hắn ra sânbay tiễn về nước. Công ty của cô thường xuyên phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ai-yeu-em-nhu-anh/131227/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.