Hai người kia cũng kinh ngạc quay đầu lại. Sau đó Đỗ Phi lại chuyển hướng nhìn Thiệu Dịch Vĩ, vẻ mặt cậu tiêu rồi, tiêu thật rồi, vui sướng khi người gặp họa, gã ta đứng dậy lôi kéo Hàn Linh: “Chúng ta về cửa hàng thôi.”
Nói xong liền đi.
Diệp Hoài nói: “Tôi cũng nên về rồi.”
Thiệu Dịch Vĩ vội vàng kinh sợ đứng dậy.
Ban đêm gió hơi lạnh, cùng với một lớp sương mù mỏng thổi vào mặt. Trầm mặc đi một đoạn, Diệp Hoài rốt cuộc mở miệng: “Cậu cảm thấy tôi rất giống tiểu hài tử?”
“Tôi……”
“Cậu cảm thấy tôi không dám nói cậu hiện là bạn trai tôi với người nhà?”
“Tôi……”
Cậu duỗi tay nắm tay Thiệu Dịch Vĩ: “Tôi biết rõ mình đang làm gì. Rõ hơn bất cứ lúc nào!” Rất nhiều rất nhiều thứ vô pháp thể hiện lại hóa thành lực đạo trên tay, cậu cảm thấy cực kì thương tâm, vì cái gì bản thân làm bất luận việc gì ai cũng đều cho rằng cậu không nghiêm túc? Cậu lớn lên là người thực tuỳ tiện sao?
“Cậu đem đem vấn đề nghĩ quá đơn giản.” Thiệu Dịch Vĩ bĩu môi, “Tôi là nam nhân, lại còn là gay chân chính, chờ cậu một ngày chân chính minh bạch từ gay này, liền sẽ không suy nghĩ giống như hiện tại. Này không phải là chuyện gặp dịp thì chơi, mà là chuyện cả đời.”
“Tôi không để bụng! Tôi chính là muốn cùng cậu cả đời!”
“Vậy ba mẹ cậu thì sao? Bọn họ có thể tiếp thu sao? Cậu dám cùng bọn họ công khai?”
“Không cần cậu quản!”
Thiệu Dịch Vĩ cười lạnh, “Tôi không muốn có một ngày cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cmn-doi-dai-hoc/1310343/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.