Trở lại ký túc xá, Lưu Vĩnh Duệ lôi kéo Thiệu Dịch Vĩ cảm thán liên tục: ” Đại ca ngươi thật sự quá bản lĩnh, aiz, ngươi về sau theo đuổi hắn, hắn tùy tiện nói một câu, tiểu lớp trưởng linh tinh đều chỉ là đồ ăn……”
Thiệu Dịch Vĩ vội vàng xua tay: “Ta cái gì cũng không hứng thú, đều chỉ là hư ảo.”
“Kia,” Lưu Vĩnh Duệ thăm dò hỏi thử: “Ta nếu là đi tìm hắn, hướng hắn nói một số việc của Hội Sinh viên, ngươi nói những người khác có thể bỏ qua ta sao?”
“Hảo! Ngươi hăm hở muốn biến thành một thanh niên đầy nhiệt tình như vậy, người gặp người thích.”
BB cũng thò qua tới hỏi: “Cậu có giúp cậu ta một số việc vặt không?” Tên đó còn nhớ thương việc này.
“Hắn ta không phải đã nói rồi sao, có chỗ nào không biết đều có thể đi tìm hắn. Bất quá Tiểu Giả à, ngươi muốn làm việc này, liền mặc quần áo xộc xệch ( ừm bản QT miêu tả thì nó kiểu như là quần áo dành cho ăn mày ý) đến nhà giáo viên chủ nhiệm, đem gia cảnh của mình vừa khóc vừa kể, lập tức thành công.”
“Được!” Tiểu Giả ( BB) đứng lên hăng hái, khí phách mà làm hư quần áo của mình, “Lão đại ta nghe ngươi!”
AA không có chuyện gì cũng sán tới xem náo nhiệt: “Ta đây nếu là hỏi hắn……”
Diệp hoài nhìn đồng hồ, 4 giờ 55 phút, uống hết ly nước trong tay rồi ra khỏi cửa.
Ánh mặt trời không còn quá chói mắt, Diệp Hoài vẫn chưa kịp tham quan trường học, nhân lúc này, đi loanh quanh nhìn một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cmn-doi-dai-hoc/1310316/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.