Sau khi về nhà từ Thái Sơn, Nhậm Nguyên và Giản Ninh nghỉ ngơi một hồi, thoát khỏi ba năm vất vả phấn đấu, bây giờ họ có thể thoả thích chơi game lên mạng chơi bóng, dù làm gì cũng không có ý định đọc sách. Nhậm Nguyên và Giản Ninh vẫn thực hiện kế hoạch như cũ, nhưng trước kia đã từng xảy ra chuyện nên họ không dám tìm đối thủ chơi bóng một cách tuỳ tiện nữa.
Lần trước Đinh Lượng và Đan Thần đã hẹn cùng nhau đi cắm trại, địa điểm cũng không xa, là một ngôi làng ở ngoại ô, chỉ có điều khá nhiều muỗi.
Cả hai đang chơi game, đột nhiên nghe thấy có tiếng người kêu mình, lập tức bỏ máy chơi game xuống, mở cửa ra ngoài, thấy Đan Thần và Đinh Lượng cưỡi xe đạp đứng ngoài hàng rào, nhìn bọn họ đến, bật cười ha ha.
“Này, hai người đừng ở nhà đợi mãi, cuồi tuần dã ngoại, bây giờ chưa đi được thì đi ăn đồ nướng, Linh Linh và Tần Quyên đang chờ, lần này hai vị tiểu thư kia rất nể mặt, nói muốn ăn gì cứ giao cho họ, bảo bốn người chúng ta câu cá.”
Đan Thần nói xong, Đinh Lượng bên cạnh cũng hùa theo: “Hai người cứ suốt ngày ở nhà chơi game cũng không thấy chán à, ra ngoài chơi đi!”
Giản Ninh và Nhậm Nguyên nghe thấy ra ngoài chơi, đương nhiên sẽ không từ chối, dọn dẹp đồ đạc xong khoá cửa, chào hỏi người nhà rồi đạp xe, bốn người cùng nhau cưỡi xe đạp đi đến chỗ làm tiệc nướng.
“Này, lần trước hay người cùng đi du lịch, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-yeu-duong/3066095/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.