Phương Linh Linh trở về phòng học ngồi ngây người suốt cả tiết, từ đầu đến cuối vẫn không hiểu được vì sao Nhậm Nguyên lại thẳng thắn nói ra một chuyện được coi là động trời đối với cô, cậu ấy không sợ cô sẽ ghi thù, đồn đãi chuyện này ra ngoài sao?
Chuyện khiến cô khó hiểu nhất là cô lại chấp nhận lời thỉnh cầu của Nhậm Nguyên, lần này hay rồi, đâm lao thì phải theo lao, bây giờ đổi ý cũng không biết có còn kịp hay không.
Tiếng chuông báo đến tiết toán vang lên trong phòng học lớp ba, Trương Bằng rốt cuộc cũng chờ đến tiết, không nhịn được hỏi, “Cậu làm gì mà cười giống như mèo trộm được thịt đấy, nói mau, lúc nãy đi tìm Phương Linh Linh nói gì?”
Nhậm Nguyên thu lại nụ cười trên mặt, giả vờ nghiêm túc nhìn Trương Bằng, “Không có gì, chỉ nói một chút chuyện thôi, cậu gấp gáp cái gì?”
“Gấp gáp gì, chỉ tò mò thôi, nhưng con gái nhà người ta thật sự rất tốt với cậu, cậu đừng lộn xộn mà phụ lòng người ta.” Trương Bằng thấp giọng nói một câu, Nhậm Nguyên không nghe được, nhưng lại gật đầu một cái.
Nhưng mọi chuyện đã được định trước rồi, Nhậm Nguyên và Phương Linh Linh có duyên không phận, ừm, chính là một câu như thế.
Phòng học lớp năm.
Hà Bình nhìn gương mặt chán nản đang nằm trên bàn của Giản Ninh, nhỏ giọng hỏi, “Cậu sao lại mang bộ mặt của oán phụ thế, người không biết còn tưởng cậu tỏ tình thất bại, nói mình nghe đi, anh đây sẽ giải quyết vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-yeu-duong/3066052/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.