"Tôi về rồi." Ở một ngày trong nhà mình, Đoạn Minh Húc mặc dù có đủ kiểu không muốn, lại vẫn là bị cha đưa về "nhà". Mặc dù Đoạn Minh Húc nhiều lần biểu thị mình đã là người lớn, không cần cha hộ tống, nhưng vẫn bị cha mẹ dùng lý do "Đêm hôm khuya khoắt làm sao có thể yên tâm một omega về nhà một mình, gả cũng đã gả đi, không có chuyện gì cũng đừng chạy về nhà mãi" đưa về. Ai... Thật ra mình cũng không phải rất muốn trở về mà.
Đẩy cửa ra, là bóng tối bao trùm như trước đây, xem ra bọn họ cũng còn chưa quay về, Phiuu~
Âm thầm thở dài một hơi, Đoạn Minh Húc cũng không có bật đèn, mà là mặc kệ bóng tối ngồi trên ghế sô pha nhớ lại chuyện hôm nay gặp phải ở trên tàu điện ngầm, nhớ tới sắc mặt của những người qua đường với cảnh sát liền cảm thấy toàn thân lạnh lẽo. Lúc này Đoạn Minh Húc đang xuất thần đương nhiên sẽ không phát hiện, phía sau hắn, có một bóng đen đang chậm rãi tiếp cận.
Ngồi trên ghế sô pha một lát, Đoạn Minh Húc đứng dậy định đi uống chút nước, bỗng nhiên, một bóng người từ phía sau lập tức bịt miệng của hắn lại, ngay khi hắn còn chưa kịp phản ứng nhanh chóng trói chặt hai tay hắn ra đằng sau lưng, tiếp theo lấy một miếng vải mềm bịt kín mắt của hắn.
"Là ai? Ngươi muốn làm gì?" Đoạn Minh Húc một bên quay thân giãy dụa một bên chất vấn cái bóng đen kia, nhưng mà bóng đen cũng không có đáp lại Đoạn Minh Húc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xuyen-qua-cua-thang-nam-ung-thu/877579/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.