Đoạn Minh Húc nằm trên giường lớn nhìn lên trần nhà xuất thần, trên cơ thể ngoại trừ eo còn hơi nhức thế mà lại không còn cảm giác đặc biệt khó chịu gì, cứ như mấy ngày tình ái điên cuồng trước kia là một giấc mộng. Mẹ nó cái thế giới điên cuồng này.
Ngay lúc Đoạn Minh Húc còn đang ngẩn người cửa phòng liền mở ra, Diệp Nhan đi đến, từ trên cao nhìn xuống Đoạn Minh Húc đang nằm trên giường: "Tỉnh rồi thì xuống đây, chúng tôi có chuyện muốn nói với cậu." Vứt lại câu nói này, Diệp Nhan quay người rời đi.
Đoạn Minh Húc sau khi nghe liền nổi giận trong bụng, mẹ nó thái độ này của anh là thái độ gì? Chim cái P, một ngày nào đó túng dục quá độ JJ mục nát! Mặc dù không tình nguyện, nhưng Đoạn Minh Húc vẫn rời khỏi giường, cầm lấy quần áo đặt bên giường mặc vào, đi ra ngoài.
Ra khỏi phòng Đoạn Minh Húc mới biết cái gì gọi là kẻ có tiền, cái diện tích này, cái cách trang hoàng này, cái vật trang trí này, mỗi một loại cứ như đều đang nói cho Đoạn Minh Húc ta đáng giá bao nhiêu. Ở trong lòng mắng một câu kẻ có tiền đại gian đại ác về sau lạc đường thuận lợi, cuối cùng dưới sự dẫn đường của người hầu mới thành công đi tới phòng ăn.
Trong nhà ăn, Diệp Triêu đang uống cà phê, đọc báo sáng, Diệp Nhan thì nhìn đi nhìn lại tờ giấy trong tay. Hai người trông thấy Đoạn Minh Húc đi tới thì đều buông vật trong tay xuống, chăm chú nhìn hắn, Đoạn Minh Húc dưới ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xuyen-qua-cua-thang-nam-ung-thu/877577/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.