Chương 42: Đào hố
Anh....hát?
Ah....!! Yến Hồi Ôn phản ứng lại ở trong lòng kêu to.
Đội trưởng Lục chính trực, khí phách, mặc lên đồng phục không gì là không thể, muốn hát! Nếu không phải Lục Sơ Dương chủ động nhắc đến, cô quả thật không dám nghĩ tới.
Yến Hồi Ôn cắn môi, cật lực kiềm chế giọng nói không được kích động như vậy: ".....Vâng."
Cô hạnh phúc đến đá chân lung tung, bên kia nhất thời yên lặng.
Vốn cho rằng Lục Sơ Dương muốn mở miệng hát, ai biết anh lại bên đó hơi chút ngại ngùng nói: "Chờ anh một chút."
"Sao vậy?" Yến Hồi Ôn hỏi.
"Quên lời bài hát, tìm một chút."Anh đáp.
"...."
Yến Hồi Ôn nhịn cười, quả nhiên nghe thấy âm thanh anh sử dụng di động: "Em tưởng rằng anh sớm đã chuẩn bị xong rồi."
Lục Sơ Dương cười: "Rất lâu không xem qua."
"Hả? Anh bình thường không hát sao?"
"Anh bình thường hát cho ai nghe?" Lục Sơ Dương hỏi lại.
Ngoài cô ra, còn có thể là ai.
Yến Hồi Ôn biết bản thân mặt đỏ lên rồi, nói không lại anh, dứt khoát không lên tiếng mà chờ. Khoảng nửa phút sau, anh chuẩn bị xong rồi, bởi vì Yến Hồi Ôn nghe thấy âm thanh di động lần nữa bị đặt lên mặt đất.
Chờ chút...
Lục Sơ Dương lại đem di động bỏ xuống đất, cũng chính là nói, anh vẫn đang để trống hai tay, vậy để trống hai tay làm gì?
Đương nhiên là tiếp tục chống đẩy rồi.
Yến Hồi Ôn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-vi-mat-ong/3354508/chuong-37.html