*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Thượng Phiến Nhược Thủy
Người dịch: Khiết Lâm
Một chặng đường núi cũng không có hộ nhà nào, nhóm Vệ Hy ra roi thúc ngựa, đến giờ Tý thì tới nhà tổ Lưu gia.
Mục Hâm Kỳ bị giày vò hung ác suốt nửa đoạn đường, ngủ một giấc tận lúc đến nơi, vẫn mệt đến mức không mở nổi mắt.
"Thuyền xe vất vả, đại nhân vẫn nên đi nghỉ ngơi cho thỏa đáng, tiểu dân sẽ sai người lập tức chuẩn bị sương phòng!"
Vệ Hy nhìn nhìn Mục Hâm Kỳ vẫn đang dựa vào lòng mình, bèn đi theo Lưu Nghĩa.
Vốn Vệ Hy cũng không hề nghĩ rằng Lưu Nghĩa sẽ để lại đầu mối gì cho mình, thu xếp đâu vào đấy cho Mục Hâm Kỳ, rồi đi xem xét phòng ngủ của Tăng thị, quả nhiên sớm đã được dọn dẹp vô cùng ngăn nắp sạch sẽ.
Lắc lư nghiêng ngả cả một ngày, Lưu Nghĩa cũng lộ vẻ mặt mệt mỏi, nhưng thấy Vệ Hy muốn đến đây tra xét, thì không còn quan tâm gì khác nữa, cùng với Xảo Doanh nhắm mắt theo đuôi đi sau Vệ Hy, hai mắt trợn trừng cứ như chuông đồng vậy.
Nghĩ đến việc sau khi Tăng thị chết, Lưu Nghĩa lập tức từ nhà tổ chạy trở về, gian phòng này bị niêm phong, nên vẫn có thể ngửi được hương thơm nhàn nhạt còn sót lại.
Vệ Hy dạo quanh phòng một vòng, giương môi cười khẽ: "Lần này cực khổ cho ông chủ Lưu rồi, trời vừa sáng là chúng ta có thể lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-thanh-nho/144035/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.