Đào thị thuận lợi sinh con, Nhị Bảo kiểm tra xong cũng nói không có gì cần lo lắng. Hắn cũng chỉ kê chút thuốc bồi bổ nên mọi người mới an lòng. Đào thị mệt quá nên chỉ nhìn thoáng qua đứa nhỏ đỏ hỏn nhăn nheo sau đó ngủ luôn.
Ân Tu Trúc thấy Đào thị ngủ say mới đứng dậy ra ngoài cảm tạ bà mụ trấn trên và Trần thị cùng thôn, còn có Đại Tần thị và đương nhiên là cả Lý thị cùng Lưu thị.
Lưu thị mừng vì có cháu ngoại, con gái cũng bình an thế nên lập tức thu dọn quà để con rể đưa cho bà đỡ. Nhà Ân Tu Trúc không nuôi gà, vì thế không thể đưa một rổ trứng gà làm tạ lễ như nhà bình thường. Hắn móc bạc đã chuẩn bị trước ra để đáp tạ hai bà đỡ cùng Đại Tần thị.
Bà mụ hắn mời từ trấn trên thì cười tủm tỉm nhận tiền sau đó lại nói lời chúc mừng. Còn Trần thị và Đại Tần thị thì từ chối, nói là mình chỉ tới hỗ trợ, không cần đưa tiền. Đặc biệt là Trần thị, bình thường trong thôn có nhà nào mời bà tới đỡ đẻ cũng chỉ đưa một rổ trứng gà làm quà cảm ơn, đây là lần đầu tiên nhận tiền vì thế bà nhất quyết không nhận, chỉ nói lời chúc mừng sau đó cáo từ.
Bà mụ ở trấn trên cũng cáo từ, Ân Tu Trúc nhìn nhìn sắc trời và cũng không cố giữ họ ở lại nữa. Tự hắn tiễn bà đỡ tới cửa thôn, lại nói cảm ơn mãi và dặn bà ấy đi đường cẩn thận.
Lần này bà đỡ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410637/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.