Hiện giờ trong Đào gia thôn có rất nhiều nhà cũng cho con lên trấn trên làm việc, thậm chí có người tới tận huyện thành hoặc Thục Châu. Bọn họ tích cóp tiền bạc mấy năm là cũng xây được nhà ngói khang trang, cuộc sống ngày càng tốt lên. Tuy có thêm thu nhập nhưng việc đồng ruộng vẫn là cơ nghiệp của mọi nhà thế nên không ai bỏ, mọi người vẫn chăm chỉ cày cấy trồng trọt.
Buổi tối tế nguyệt, Lý thị chuẩn bị cống phẩm trước. Bánh trung thu vẫn là nhà làm, còn có điểm tâm Đại Bảo và Nhị Bảo mang từ trấn trên về cùng bánh trung thu Ân Tu Trúc mang tới cộng thêm trái cây. Lúc này bàn thờ tế nguyệt toàn là đồ ăn đầy tràn. Từ bàn cống phẩm này có thể thấy một nhà Đào Tam gia ngày càng tốt hơn, tuy không phải đại phú đại quý nhưng so với trước kia thì đã tốt hơn nhiều. Cuộc sống của nông dân mà có thể khá tới mức này cũng khiến Đào Tam gia thấy vừa lòng.
Hiện tại nữ quyến trong nhà nhiều, vì thế đệm rơm cũng tăng từ 5 cái thành 8 cái. Lý thị mang theo nữ nhân trong nhà cùng tế bái một cách thành kính rồi để đám nam nhân thu dọn bàn cống phẩm bỏ lên bàn gỗ đào trong phòng chính. Cống phẩm và đồ ăn chồng chất trên đó, người một nhà thì vây quanh bên nhau cùng ăn bánh trung thu.
Đêm trung thu ánh trăng như nước, phóng mắt trông về phía xa có thể thấy núi non đen nhánh, đường cong phập phồng. Nếu nhìn quanh có thể thấy tán cây dày rậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410621/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.