Vào tháng 5 thời tiết càng thêm nóng bức. Tiếng ve sớm đã vang dậy vui mừng trong những lùm cây xanh mướt, cây mận kết đầy những quả xanh, nhiều trái chín đã bị sâu ăn hoặc bị chim mổ và rụng xuống dưới. Trên cây đào là một đống đào lông, thân cây có nhựa đào rỉ ra màu vàng nhạt trong suốt khá xinh đẹp. Cây lê cao cao có đầy quả thấp thoáng trong kẽ lá theo gió nhẹ có những quả con rụng xuống thành đồ chơi của đám nhỏ.
Ân Tu Trúc tới tây giao ở trấn trên xem tình huống cày bừa vụ xuân trên ruộng nhà hắn sau đó thuận đường mua chút gà và cá mời một nhà Đào Tam gia lên nhà hắn làm khách. Lý thị cười nói: “Chúng ta đi hết thì không ổn, trong nhà còn nhiều việc lắm, để mấy đứa nhỏ đi là được.”
Vì thế vợ chồng Tam Bảo, Tứ Bảo, Nữu Nữu, Tiểu Ngọc Nhi và Ngũ Bảo mang theo mấy rổ rau dưa mới mẻ tới Ân gia.
Nơi này dựa núi mà xây nên cây cối tốt tươi, đứng trong sân không hề thấy nóng mà chỉ thấy gió núi mát mẻ thổi tới, thậm chí còn hơi lạnh.
Tam Bảo khen: “Đây đúng là chỗ tốt!”
Ân thị cười nói: “Ta cũng muốn dọn về đây!”
Tam Bảo nhân lúc bốn người kia không chú ý nhanh chóng véo má lúm đồng tiền của vợ và nói: “Nàng mơ đi!”
Ân thị tức giận quay đầu không để ý tới hắn, “Hừ! Ta đến sân sau hỗ trợ.”
Trong nhà bếp ở sân sau Ân Tu Trúc đang vội vàng làm cơm trưa, Tứ Bảo thì giúp đỡ nhóm lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410603/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.