Lý thị để đồ tế tổ trong hộp đồ ăn rồi thúc giục Đào Tam gia đi nhanh, bởi vì đã có tiếng pháo truyền tới từ nghĩa địa.
Đào Tam gia đang cuộn thuốc lá, năm nay vào lễ trừ tịch ông không dán câu đối nữa nên có vẻ cực kỳ nhàn nhã. Thấy vợ đặt hộp đồ ăn trước mặt ông vẫn không hề hoang mang nói: “Gấp cái gì?! Đám người đi sớm kia chẳng qua sốt ruột ăn cơm, khác hẳn nhà chúng ta!”
Lý thị trợn trắng mắt: “Ông không vội ăn cơm trưa thì lát nữa mọi người ăn ông đứng nhìn nhé!”
Đào Tam gia cười nhưng không thèm để ý tới vợ, vẫn chậm rãi cuốn thuốc lá. Mãi tới khi châm thuốc hít một hơi ông mới nói với Đại Bảo: “Đại Bảo, gọi cha con chuẩn bị đi, chúng ta đi tế tổ!”
Lúc này Trường Phú đã mang theo cái rổ đựng nến thơm, giấy và pháo ra ngoài và lập tức lên tiếng: “Cha, con chuẩn bị xong hết rồi!”
Đào Tam gia đứng dậy lẩm bẩm: “Đều là cái đám vội ăn cơm trưa!”
Tam Bảo cười nói: “Ông nội, năm trước ông còn sốt ruột hơn người ta, sao năm nay ông lại lười hơn rồi? Nếu ông không đi được thì để cháu dắt lừa tới chở ông đi nhé!”
Đào Tam gia tức thổi râu mắng: “Thằng ranh con muốn ông thành trò cười của cả Đào gia thôn à?”
“Ông nội, chúng ta đi nhanh thôi, cháu thấy nhà Ngũ gia đã đi rồi kia kìa!” Tam Bảo nói xong lập tức đi ra ngoài, Đào Tam gia cũng mang theo mọi người đuổi theo.
Ân Tu Trúc tự giác không đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410598/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.