Ngày hôm sau những người say rượu đều la hét đau đầu, cả buổi sáng đều không làm được gì. Lý thị nấu cho bọn họ một bình trà đặc, lại nấu chút cháo rau thế là tới trưa cả đám mới hoàn hồn.
Sau giờ ngọ cảnh xuân tươi đẹp, người một nhà đều ngồi trong sân trước phơi nắng. Lưu thị, Trương thị và Nữu Nữu ngồi dưới gốc cây mận cầm mặt giày thêu hăng say. Thêu hoa chính là tay nghề hạng nhất của Ân Thanh Lan vì thế nàng ấy nhìn mặt giày Nữu Nữu đang thêu và nói: “Nữu Nữu muội muội, hoa văn muội đang thêu thực là kỳ quái, ta chưa thấy bao giờ.”
Nữu Nữu đỏ mặt nói: “Thanh Lan tỷ, ta chỉ đang thêu linh tinh thôi, đồ thêu xong ta sẽ bỏ vào sọt kim chỉ!”
Ân Thanh Lan lôi từ trong sọt kim chỉ ra mấy thành phẩm đã xong và nhìn kỹ sau đó bình luận: “Đường may hơi thô, châm pháp cũng đã lỗi thời! Hơn nữa, hoa văn này quá đơn giản, đều là một đóa hoa hai chiếc lá, không có gì mới mẻ độc đáo!”
Mặt Nữu Nữu càng đỏ hơn sau đó đoạt lấy mặt giày trong tay Ân Thanh Lan và nói: “Hiện tại ta thêu đã tốt hơn trước kia nhiều rồi!”
Tam Bảo thân quen với Ân Thanh Lan hơn nên hắn nói: “So với trước kia thì hiện tại Nữu Nữu thêu khá hơn nhiều. Hiện tại ít nhất còn nhìn ra là đóa hoa, rồi cái lá, chứ trước kia con bé thêu cái gì chỉ có mình nó biết!”
Nữu Nữu tức giận mắng: “Tam ca, huynh tới đây làm gì! Rượu cũng chưa tỉnh nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410585/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.