Phía trước quầy hàng của Trương tiên nhân đã có vài người đứng. Đào Tam gia đợi một lát mới tới lượt mình. Ông đưa thiếp canh của hai đứa nhỏ ra cho tiên nhân xem. Người kia bẻ ngón tay tính tính và nói: “Lão trượng, thiếp canh của nam tử cho thấy tổ tông và bậc cha chú trong nhà đều khỏe mạnh, người này là đứng đầu trong đám cùng thế hệ, anh em nhiều, hơn nữa trong vận thế của hắn mang chữ tài vì thế ra cửa có quý nhân phù trợ, làm nghề nghiệp liên quan tới tiền bạc, đúng là số mệnh vượng gia!”
Đào Tam gia nghe Trương tiên nhân nói thì không nhịn được gật đầu, đoán trúng hết rồi.
“Vậy thiếp canh của nhà gái thì sao?” Đào Tam gia hỏi.
Trương tiên nhân sờ sờ râu và nói: “Thiếp canh của nữ tử này không xem cũng thế!”
“Tiên nhân có ý gì?” Đào Tam gia hỏi.
“Nhân duyên của nam tử này phải chờ sau khi cập quan mới có thể tính toán nếu không sẽ có ảnh hưởng tới tính mạng!” Trương tiên nhân đáp.
Đào Tam gia lập tức cả kinh, khuôn mặt lộ lo lắng. Phan chưởng quầy kịp thời đi lên khuyên nhủ: “Đào đại thúc, nếu vị tiên nhân này đã nói thế thì ta thà tin là có chứ không thể bỏ qua. Hơn nữa Trương tiên nhân chỉ là nói chờ sau lễ cập quan chứ không phải không có nhân duyên. Vì Vĩnh Kỳ, chúng ta vẫn nên chờ hắn 20 tuổi hẵng đón dâu cũng không muộn!”
Đào Tam gia gật đầu nói: “Thôi, thôi, Đại Bảo đã là cái số mệnh như thế thì chờ thêm mấy năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410558/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.