Bên này Nha Nha vào đông phòng thấy Lưu thị và Trương thị đang ngồi ở mép giường nói cái gì, mặt cười ha ha, Tiểu Ngọc Nhi và Ngũ Bảo thì đang bò trên giường chơi. Tiểu Ngọc Nhi tuy hơi mít ướt nhưng ở trước mặt Ngũ Bảo nàng vẫn khá bạo dạn, rất ít khi khóc nháo, có thể cùng hắn chơi vui vẻ. Nữu Nữu ngồi ở bên cạnh bàn thêu mặt giày, tiểu cô nương 12 tuổi lúc này nghiêm túc thêu hoa, bộ dạng đã lộ ra tinh tế yểu điệu.
“Trường Phú thẩm, Trường Quý thẩm đều ở đây sao. Cháu tới cho Nữu Nữu xem ít hoa văn mới!” Nha Nha vừa vào nhà đã cười chào hỏi.
Lưu thị cười nói: “Nha Nha tới thì mau ngồi đi, vừa lúc có thể trò chuyện với Nữu Nữu. Ngày thường con bé ngồi trong sân quen rồi, nay phải ở trong phòng mấy ngày nên sắp nghẹn hỏng mất thôi.”
Nữu Nữu thấy Nha Nha tới cũng vui vẻ cực kỳ, nàng vội vàng đi tới kéo Nha Nha ngồi xuống cạnh bàn.
Nha Nha ngồi gần Nữu Nữu và đưa cho nàng xem mặt giày trong tay mình rồi nói, “Muội xem con bướm này phải thêu thế nào? Cánh mở ra thì ta không thêu được, còn để cánh nửa mở thì ta thêu không tốt.”
“Vậy thêu thành ong mật đi, vừa khéo!” Nữu Nữu nói.
“Ta thêu bướm vờn hoa cơ mà, có phải ong vờn hoa đâu!” Nha Nha cười nói, “Hơn nữa chỗ này mà thêu ong mật thì cảm giác thực quái dị!”
“Muội cảm thấy khá tốt! Nếu không để muội thêu một con ong mật cho tỷ nhé! Hiện tại muội thêu ong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410556/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.