Thời tiết đã nóng lên.
Ăn xong cơm chiều Lý thị và Lưu thị thu dọn chén bát sau đó người một nhà ngồi vây quanh, không ai có ý định đi nghỉ ngơi.
Đào Tam gia nhồi thuốc lá vào tẩu thuốc và chậm rãi hút vài hơi mới nói: “Đã bận cả ngày rồi mà sao không đi nghỉ ngơi đi.”
Tam Bảo đáp: “Ông nội, mới ăn cơm xong nên bụng vẫn no, phải tiêu cơm một chút mới ngủ được chứ!”
“Vậy nhân lúc tiêu cơm không làm gì ta cũng nói chút chuyện!” Đào Tam gia nói, “Quần áo cho bọn nhỏ mang đi thì ta không nói nữa, người làm mẹ như các ngươi hiểu rõ nhất. Nhưng đừng mang nhiều, chỉ cần 2,3 bộ quần áo sạch sẽ là được, nếu trời lạnh cần thêm quần áo thì ta có thể mang cho bọn hắn lúc đi chợ.” Đào Tam gia nói xong lại quay qua Lý thị nói: “Lão thái bà, bọn nhỏ chỉ cần cầm mấy chục văn tiền là được, phần khác ta sẽ giao cho Vương Thuận quản lý thay, tụi nó cần thì có thể tới đó lấy.”
Lý thị lập tức đáp: “Ta đã sớm nghĩ tới rồi, không cần ông phải nói!”
Đào Tam gia vẫn tiếp tục: “Mấy thế hệ nhà chúng ta đều là nông dân canh giữ đồng ruộng sống qua ngày, chưa từng có ai ra ngoài làm buôn bán. Vì thế người làm ăn cần có bộ dạng thế nào ta cũng không biết rõ. Thiên hạ to lớn, muôn hình muôn vẻ, loại người nào cũng có. Mười mấy tuổi ta đã lên trấn trên làm công cho tiệm tạp hóa, từ dọn hàng, đưa hàng, quét tước, chạy chân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410536/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.