Đến tháng 11 đám lái buôn chuyên thu heo bắt đầu xuất hiện, bọn họ tới từng thôn từng hộ bắt đầu chào giá.
Ba con heo của nhà Đào Tam gia đều béo, cũng phải thôi, gần đây tụi nó ngày nào cũng ăn một nồi khoai luộc quấy với trấu sau đó ngủ để nuôi mỡ.
Mấy ngày nay Lý thị đi dạo trong thôn, cùng nói chuyện với phụ nhân khác xem nhà ai nuôi mấy con heo, định khi nào bán và để lại mấy con. Sau đó bà về nhà thương lượng với chồng rồi hai người quyết định nhân lúc còn sớm, người bán heo còn chưa nhiều, giá heo còn cao thì bán cho lái buôn hai con, để lại một con nuôi tới cuối tháng béo hơn chút thì mổ để làm thịt khô ăn cả năm.
Heo sống khẳng định không đắt bằng heo đã mổ, nhưng Đào gia thôn cách thị trấn rất xa, vừa không có quầy hàng lại không có người nên việc làm thịt rồi bán không quá khả thi. Đượi cuối năm làm thịt bán cho người trong thôn cũng không được. Đám lái buôn cũng nhìn chuẩn điểm này vì thế bọn họ thu mua heo từ những nơi xa xôi rồi mang lên trấn trên bán. Có lái buôn quen đường quan đạo còn vận chuyển heo tới nơi xa hơn, giàu có hơn để bán.
Lúc Đào Tam gia lên trấn trên bán gà cũng có tìm hiểu giá thịt, hiện tại giá thịt heo đã tăng lên 80 văn một cân. Năm nay vì hạn hán ảnh hưởng nên giá thịt heo liên tục lên cao, giá heo sống cũng không hề thấp.
Mỗi ngày trong thôn đều có lái buôn tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410513/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.