Lý thị xào xong nồi thứ hai thì bưng ra bỏ vào cối đá. Bà ta vừa xay ớt vừa chọc Tứ Bảo, “Tứ Bảo, cháu nói cho bà xem vì sao Tam Bảo và Nữu Nữu lại khóc?”
Tứ Bảo tròn xoe mắt nhìn Lý thị và lắc đầu.
Lý thị cười hỏi: “Cháu ngoan, có muốn biết không?”
Tứ Bảo mắt to lập tức gật đầu.
“Vậy há mồm đi bà nội sẽ nói cho cháu biết!”
Tứ Bảo mở cái miệng nhỏ đáng yêu, Lý thị chấm chút bột ớt bỏ vào miệng hắn.
Tứ Bảo khóc rống lên!
Lý thị toàn thắng.
Tam Bảo và Nữu Nữu đồng tình nhìn hắn còn Tứ Bảo thì la hét: “Bà nội hư, bà nội xấu nhất!”
Vì thế ba đứa nhỏ đơn thuần thiện lương vứt mấy người lớn lại và bỏ đi chơi.
Lý thị vui vẻ đắc ý, “Hớ hớ, thằng nhóc thối, từ giờ tụi nó sẽ không bao giờ quẩn quanh lúc chúng ta làm việc nữa.”
Lưu thị nhìn hành động của Lý thị và run rẩy khóe miệng thầm nghĩ mẹ chồng mình đúng là ngày càng không đáng tin.
Hôm nay tâm tình của Lý thị tốt nên giữa trưa làm bánh hành thái và bánh canh thịt khô. Trong canh có thịt khô thái hạt lựu nên bánh canh ngon vô cùng, mỗi người đều ăn nhiều hơn ngày thường.
Người lớn rải rau thơm và sa tế vào bánh canh, Đại Bảo và Nhị Bảo cũng học theo mà bỏ chút sa tế. Lý thị bưng bình sa tế cười tủm tỉm nhìn Tam Bảo, Tứ Bảo và Nữu Nữu sau đó nhiệt tình hỏi bọn nhỏ có muốn một chút không!
Tam Bảo lập tức ngó lơ, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410471/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.