Ở thời phong kiến, thì nữ nhi chỉ có thể ở nhà may vá, lo chuyện cơm nhà và không có quyền xen vào chuyện việc nước bên ngoài. Nữ nhi không được đối xử bình đẳng, luôn bị coi là không giỏi bằng nam nhi và chỉ thể phụ thuộc vào phu quân của mình hay những nam nhân trong nhà. Nữ nhi không có tiếng nói, và không được bước vào việc cai quản đất nước. Nhưng nàng, là nữ nhân đầu tiên phá bỏ mọi luật lệ, là nữ nhân đầu tiên đặt chân vào chức quyền làm quan. Nàng tài giỏi và bình đẳng, nàng đưa cái gọi là bình đẳng đến cho mọi người trong kinh thành.
Nhưng lại bị mấy tên quan từ lớn đến nhỏ hết lần này đến lần khác âm mưu hãm hại nàng, muốn đuổi nàng ra khỏi cái chức trách kia. Bọn họ đều nghĩ chỉ nam nhân mới có thể làm việc lớn, chỉ nam nhân mới có thể làm quan. Họ thật cổ hủ khi có lối suy nghĩ như vậy, và nàng đã tự mình mà vượt qua chính mình, chứng minh cho cả giang sơn này biết, nữ nhi có thể làm quan giống như nam nhi, nữ nhi có thể lo việc nước và đảm việc nước giống như nam nhi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.