Quy đầu to tròn không ngừng cọ xát nhụy hoa của nàng, nhưng cũng chưa vội tiến vào, làm hoa huy*t không kìm chế được mà tiết đầy hoa dịch trong suốt, thấm ướt hung khí của hắn.
“Nhuyễn nhi, cái miệng nhỏ ở dưới đang chảy nước.” Hắn khẽ cười, dùng lời lẽ hạ lưu kích thích nàng.
Huyết dịch tuôn chảy dồn tụ lại ở dưới thân, nàng vô phương ứng đối, khó nhịn mà ôm lấy hắn, bất chấp băn khoăn chưa kịp hỏi.
Hai chân đột nhiên bị nâng lên, cự vật hung hắn nhắm thẳng hoa huy*t, đỉnh đầu mạnh mẽ chọc vào thật sâu.
“A…” Nàng kêu một tiếng đau đớn, lực tiến mãnh liệt làm thân thể nàng lập tức mất thăng bằng, nghiêng người toan ngã vào trong nước, bàn tay to của Minh Vương kéo nàng lên, chặt chẽ ôm nàng vào ngực, tì sát đôi gò bồng đào cao đẫy đà trắng nõn vào lồng ngực cường tráng của hắn.
Thân thể mất đi điểm tựa, nơi duy nhất mà nàng còn có cảm giác là chỗ hai người giao hợp kề cận, nơi cự vật của hắn cắm ở bên trong, trong giây lát, nàng cảm giác như nó nắm giữ toàn bộ sinh mệnh nàng.
Nàng gắt gao vòng tay ôm cổ hắn, cảm nhận hắn vững vàng nâng mông mình, đâm rút.
Dòng nước ấm áp theo động tác của nam nhân mà tạo ra từng đợt sóng xâm nhập cơ thể nàng, nhẹ nhàng vuốt ve trong vách hoa huy*t, đem lại cảm giác khoan khoái dễ chịu kỳ diệu.
Động tác của hắn rất nhẹ, mỗi một lần luật động đâm rút đều dai dẳng dây dưa, vùi rất sâu, cự vật thô to cũng không đâm sâu đến cùng, mà đè ép đến vùng mẫn cảm của nàng mới vừa lòng lui binh.
Dịu dàng như thế, lại giày vò đến vậy.
Hàm răng của nàng khẽ cắn bờ môi, hơi thở gấp gáp hổn hển, thân thể run rẩy tùy theo động tác của hắn mà phập phồng lên xuống, trên làn da mịn màng đỏ bừng nhễ nhại mồ hôi, nước suối văng bắn lăn trườn trên da thịt trơn mịn rồi lại rơi xuống suối.
Minh Vương khẽ hôn lên khuôn miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch của A Nhuyễn, vòng qua vành tai mượt mà của nàng, sung sướng trầm khàn nói: “Kêu lên đi, nơi đây không có ai cả!”
Nói đoạn, một tay của hắn thăm dò vào vùng kín của nàng, rồi đột ngột véo hoa hạch nóng bỏng nhô ra phía dưới.
Một luồng tê dại từ hạ thể truyền đi, nhanh chóng lan tràn khắp thân thể nàng, nàng trợn mắt, mê loạn nhìn hắn, hắn lại nhích thắt lưng, dùng cự vật trướng lớn mới vừa rời khỏi miệng huyệt chen chúc vào vách chật hẹp trong cơ thể nàng lần nữa.
Cự vật sưng to đâm vào đường hành lang chật hẹp căng trướng của nàng, hoa kính co xoắn theo từng động tác của hắn, nàng không kìm được mà hét lớn, thân thể uốn cong về phía sau, bụng dưới dồn dập co rút, nàng đột nhiên kẹp chặt hai chân, hoa huy*t giật giật liên hồi.
“A…”
Một luồng hơi bật ra khỏi cổ họng, nàng không nhịn được mà rên rỉ, một tiếng lại thêm một tiếng.
Cự vật vùi sâu liên tiếp chọc ngoáy, khống chế nhịp điệu, nhìn gương mặt quyến rũ tràn trề xuân tình của nàng, hắn hỏi: “Sướng không, Nhuyễn nhi?” Nàng thở hổn hển, vô lực đáp lời, hắn nhắm ngay thịt mềm nhạy cảm mà đâm chọc, thuận lợi nghe được tiếng hét thoải mái chói tai của nàng.
Hắn cố ý muốn nàng xin tha, cho nên đột ngột tăng nhịp chọc rút, cự vật thô dài nhanh chóng ra vào trong lối mòn, mỗi lần đều ra sức nhấn nhá.
Nàng ngửa cổ nức nở, hoa huy*t chật hẹp bị đâm chảy đầy d*m thủy, chặt chẽ thấm hút gậy th*t hắn.
Dục vọng từng chút từng chút lấp đầy, cao trào quen thuộc sắp xảy đến, sợ lần nữa không có được lời giải đáp mình mong muốn, dưới thân căng trướng khó chịu, nàng cắn chặt môi đánh một phát thật kêu trên thân thể nam nhân đang luật động.
“Chàng còn chưa nói rõ cho ta biết…”
Tóc của nàng bị hơi nước thấm ướt, chân dài chặt chẽ quấn quanh hông hắn, đôi mắt trong veo mở lớn, trực diện nhìn thẳng hắn, tỏ vẻ nhất định phải nghe được câu trả lời.
“Nàng…”
Minh Vương bị ép phải dừng lại động tác, hắn bỗng hít sâu một hơi, ôm lấy nàng chìm vào trong nước, đưa nàng lao xuống đáy hồ, phần eo mạnh mẽ đưa đẩy, làm hoa huy*t nhỏ hẹp của nàng ướt đẫm, nhiều lần đâm thẳng đến hoa tâm mẫn cảm.
Lồng ngực thiếu dưỡng khí dẫn đến hít thở không thông, thân thể mềm nhũn sung sướng vì đạt được cao trào, móng tay của nàng đâm sâu vào tấm lưng hắn, thân thể kịch liệt co giật, hoa huy*t ra sức co rút quấn chặt, xoắn lấy cự vật đã sưng to phồng lớn đến cực điểm của hắn.
Hạ thân như có hàng trăm hàng nghìn miệng nhỏ mút gặm cự vật trong cơ thể, hơi thở rối loạn, nàng thấy hắn cúi người hôn nàng tới tấp, tiếp khí vào miệng nàng, đồng thời hạ thể hung hăng đâm rút mấy chục cái, sau đó nhanh chóng bắn ra một luồng tinh dịch đậm đặc…
Trong nháy mắt, nàng tưởng mình cận kề cái chết, trước mắt hiện lên một mảnh bạch quang, thân thể run rẩy không khống chế được, nàng cảm giác mình đã bay lên, không biết trôi đâu về đâu.
Nàng cứ bồng bềnh vô phương chống đỡ, khi tâm trí còn đang trống rỗng, nàng mơ hồ nghe thấy giọng nói của hắn:
Nhuyễn nhi, đừng tự ép buộc bản thân.
Một lát sau, linh hồn rốt cục cũng trở lại bản thể, xung quanh vắng vẻ tĩnh lặng, nàng nhìn đầu giường sớm tắt ánh nến, thật lâu không nói tiếng nào.
* * *
Lời editor:
Thiệt tình đây là chương khó edit nhất trong truyện “Chuyến xe của quỷ này". Vừa mất máu lại vừa mất não.