Trong bóng đêm người nọ chậm rãi động đậy, truyền đến âm thanh đong đưa của xích sắt thô nặng trêи người. Tôi cùng người lái đò hai mặt nhìn nhau, không biết đến tột cùng gia hỏa này là cái dạng gì.
Hắn từ trong bóng đêm, bước từng bước một chậm rãi ra đến tia sáng duy nhất trong địa lao, tôi cùng người lái đò đồng thời kinh hãi một tiếng, thiếu chút nữa tôi cắn vào lưỡi mình!
Hắn quỳ trêи mặt đất, thế mà là dùng đầu gối đi tới! Hơn nữa trêи tóc của hắn tựa hồ mọc đầy nấm mốc, nhưng hắn ở trêи mặt đất thẳng người, ngẩng đầu, híp mắt nhìn lên tia sáng trêи đỉnh đầu kia, thở dài một hơi.
Người này cao ít nhất hai mét trở lên!
Cánh tay hắn tuyệt đối so với đùi tôi còn to hơn, cái khác không nói, chỉ nói toàn bộ khung xương thân thể hắn, tuyệt đối so với người bình thường to hơn mấy lần. Nếu để cả người hắn biến thành màu xanh lục. Quả thực chính là một cái phiên bản người khổng lồ xanh (Hulk) lôi thôi.
“Ngươi tên là gì?” Tôi thử hỏi hắn.
Hắn nghĩ nghĩ, cuối cùng lắc đầu nói: “Không nhớ gì cả.”
“Vì sao ngươi bị nhốt ở nơi này?” Tôi lại hỏi hắn.
Hắn vẫn lắc đầu nói: “Nghĩ không ra. Ta chỉ biết ta bị nhốt thật lâu, thật lâu.”
Tôi âm thầm kinh ngạc, xích sắt khóa người khổng lồ này cùng xích sắt khóa người lái đò và tôi căn bản là không giống nhau.
Xích sắt trêи người người lái đò và tôi chỉ là khóa hai tay cùng hai chân, nhưng cái người khổng lồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672226/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.