Tôi xoa xoa đôi mắt ʍôиɠ lung còn buồn ngủ, nhìn lại phương hướng tên Béo chỉ, cũng không khỏi cả kinh.
Đêm qua Tử Vong cốc còn đều là hoang mạc, sáng nay lại biến thành một mảnh đất đầy cỏ thơm, hơn nữa ven đường mọc đầy hoa nhỏ không biết tên.
Một vài dòng suối nhỏ chậm rãi lưu động, nhất phái thế ngoại đào nguyên.
“Chúng ta bị dịch chuyển địa phương rồi?” Tên Béo thử hỏi tôi.
Tôi xoay người nhìn nhìn lều của mình, lại nhìn nhìn lều trại của tên Béo và Trần Vĩ, lều trại của ba người chúng tôi là dựng thành hình một cái chữ phẩm (品),mục đích chính là nếu gặp nguy hiểm còn có thể giúp đỡ cho nhau.
Lúc này vị trí ba cái lều vẫn cứ là hình chữ phẩm, không giống như là bị di chuyển qua.
Nhưng nếu nói lều trại không có bị di chuyển qua, vậy thì chính là phiến sa mạc này ở trong một đêm liền biến thành ốc đảo? Cái này khiến cho người ta không thể tưởng tượng đi?
Tôi nói: “Mập mạp. Móc ra định vị vệ tinh, nhìn xem chúng ta ở đâu. Lộ tuyến đi tiếp có đúng hay không.”
Tên Béo lấy ra trang bị công nghệ cao Quỷ Vương cho chúng tôi bắt đầu so sánh, không bao lâu gật đầu nói:
“Hoàn toàn không sai, chẳng qua phiến hoang mạc này như thế nào ở trong một đêm biến thành ốc đảo, cái này quá quái.”
Không trách tên Béo kinh ngạc, đêm qua lúc tôi đứng dậy đi ra ngoài vệ sinh, đầu tiên là phát hiện đầu lâu ở mỗi một cái lều đều không thấy, nhưng lúc ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672219/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.