Nữ cảnh sát trông mong nhìn tôi, vẻ mặt như một tiểu loli, nói thật lòng thì không chỉ tôi mà hầu như tất nam nhân đều gục ngã trước bộ dáng đáng yêu này.
Tôi nhớ có một bộ phim tên là “nữ nhân làm nũng tốt số nhất”, thật đúng là như vậy, nữ nhân biết làm nũng sẽ càng dễ dàng được nam nhân yêu thương.
Nữ cảnh sát không có làm nũng, nhưng một ánh mắt của nàng còn hơn cả bất cứ lời nói làm nũng nào. Ý tứ trong ánh mắt kia rất rõ ràng, chính là ‘cho ta cùng đi được không’.
Cái này phải kiên quyết cự tuyệt, không thể cứ để mặc kệ như vậy được. Con đê ngàn dặm sụp vì tổ kiến, nếu để nữ cảnh sát quấn lấy tôi như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện.
Hơn nữa vấn đề mấu chốt là bản lĩnh nữ cảnh sát so với tôi cao hơn, vạn nhất nàng đem tôi đánh hôn mê, mạnh mẽ bá vương ngạnh thương cung, tôi đây chẳng phải là khó mà giữ được khí tiết.
Tôi nói: “Cái này thật không tiện. Nhưng mà ta sẽ rất nhanh trở về, ngươi yên tâm đi.” Nói xong tôi liền vội vàng đóng cửa rời đi.
Nữ cảnh sát kéo cửa ra, thò cái đầu nhỏ ra nói: “Vậy ngươi nhất định phải nhanh trở về a, ta chờ ngươi.”
Nói xong còn hì hì cười rồi mới rụt đầu vào.
Tôi thở dài, trong lòng vẫn luôn nhớ đến Cát Ngọc, tôi rất muốn gặp nàng, nhưng sợ nàng nhìn thấy bắt đầu đánh nhau, người tôi yêu nhất, làm sao tôi có thể đánh nàng đây?
Nhưng tôi không đánh nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672199/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.