Tôi nhìn lại bục hội nghị nói: “Làm sao vậy? Chẳng lẽ nước Mỹ muốn động thủ với chúng ta sao?”
Trần Vĩ lắc đầu nói: “Không phải a, lão đệ ngươi mau xem băng rôn kia.”
Trêи băng rôn viết: “Nhiệt liệt chúc mừng vận tải Vạn Dặm cùng cái gì cái gì công ty nước Mỹ đạt thành chiến lược hợp tác.” Dù sao tôi cũng không biết tiếng Anh.
Tôi nói: “Biểu ngữ mà thôi, làm sao vậy? Chính là chúc mừng……”
Mới nói được lời này. Tôi hít sâu một hơi trực tiếp đứng lên!
Chính là nơi này!
Đúng, tôi với Trần Vĩ đều mặc âu phục, hơn nữa mặt đối mặt, mỗi người đều cầm một cây đao, mỉm cười cắm vào trong thân thể người đối diện. Mà tình cảnh sau lưng bức ảnh tựa như một biểu ngữ lớn, trêи biểu ngữ viết chính là những cái chư này.
“Chẳng lẽ hai ta sẽ ở trêи bục hội nghị giết hại lẫn nhau?” Tôi nhỏ giọng nói thầm một câu, Trần Vĩ hoảng sợ nhìn thoáng qua phía sau nói: “Lão đệ, đại hội này không dưới mấy trăm người, còn có nhiều phóng viên như vậy, hai ta nếu tại đây giết hại lẫn nhau, phỏng chừng ngày mai liền sẽ được lên trang bìa báo chí a.”
Đừng nói trang bìa tin tức, nếu là chúng tôi tại đây giết chết đối phương, vậy thì một hơi nổi tiếng toàn cầu, đến cả nước Mỹ cũng sẽ biết.
“Như vậy đi, một hồi ta rời khỏi.” Tôi đối với Trần Vĩ nói.
Chờ đại hội qua hơn nửa thời gian, tôi khom người, mượn lý do đi WC rời khỏi hội đường.
Cuối cùng, tôi nhắn cho Trần Vĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672186/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.