Sao có thể? Tốc độ con người có thể chạy nhanh hơn cả ô tô? Tôi đồng ý răng ở lúc ô tô vừa mới khởi động, có nhiều người có thể đuổi theo ô tô, người khác không nói, chỉ ví dụ như Usain Bolt kia, hắn chạy với tốc độ trong vòng trăm mét tôi cảm thấy có thể đuổi kịp khi xe vừa khởi động, nhưng mà, tôi bây giờ đang tăng tốc đến cực hạn a! Bởi vì ban đêm trêи đường nhỏ này không có ai, cho nên tôi mới dám lỗ mãng như vậy, nếu là ban ngày, tôi khẳng định không dám. Cứ như vậy dừng lại chút công phu, hắn thò tay tóm được cửa xe. Tôi rút ra chủy thủ từ sau eo, nhắm ngay cánh tay hắn chém xuống. Phụt! Một đao xẹt qua, trêи cánh tay hắn bị cắt ra một vết thương, từ bên trong chảy ra rất nhiều chất lỏng sền sệt màu xanh lục bắn lên mặt tôi, trêи mặt bỗng nhiên cảm thấy nóng rát, tựa như axít. Tôi dùng ống tay áo lau đi những chất lỏng màu xanh lục đó. Phát hiện tay áo đều bị chất lỏng màu xanh lục này ăn mòn. “Mẹ nó, đây rốt cuộc là kẻ nào nào?” Tôi có chút kinh hồn bất định, không dám giảm tốc độ, một hơi chạy đến phòng thuê, đem ký hiệu bên trêи thiên thạch chụp lại, hoàn toàn 360 độ không thiếu một góc, lúc này mới đem thiên thạch giấu ở dưới giường, xoay người rời đi. Lúc trở lại nhà ở công ty cho tôi, tôi kinh ngạc nói không nên lời lời nói, trang hoàng phong cách châu u này tôi thật là còn chưa có thấy qua, mới vừa tiến vào cửa, tôi đều phát mộng. Cát Ngọc có chút ngái ngủ, kéo tôi vào phòng nói: “Anh chậm rãi xem, em ngủ tiếp a.” Tôi ừ một tiếng. Cởi giày, thay dép lê, đột nhiên tiến vào loại địa phương này thật đúng là không thích ứng, tôi đều khó mà tin được đây sẽ là nhà của tôi. Ngồi ở trêи sô pha mềm mại kiểu u, tôi dùng sức nhún nhún vài cái, cảm thấy quả thực rất thoải mái, cuối cùng không biết lăn lộn đên lúc nào liền ngủ ở trêи sô pha. Buổi sáng tỉnh lại, tôi gọi cho Quỷ Vương đánh cuộc điện thoại. Tiếp điện thoại vẫn là tiểu hộ sĩ kia. “Ngươi tìm ai?” “Ta tìm Quỷ Vương.” “Quỷ Vương còn nghỉ ngơi.” Tiểu hộ sĩ mới vừa nói xong câu đó, bỗng nhiên trong điện thoại lại truyền đến tiếng của Quỷ Vương: “Không có việc gì, ta đã tỉnh, đưa điện thoại cho ta.” Một lát sau, âm thanh Quỷ Vương từ trong điện thoại truyền đến, hắn hỏi tôi: “A Bố, có việc gì sao?” Tôi nói: “A Long đem cái thiên thạch kia giao cho ta, đồ án bên trêи ta đều đã chụp lại, sau đó nên làm như thế nào?” Quỷ Vương lẳng lặng nói: “Phá huỷ nó.” Tôi đương trường liền ngốc, tôi nói: “Ngươi để ta phá huỷ thiên thạch? Ngươi biết đồ vật kia có bao nhiêu cứng không? Ta chỉ bằng nắm tay chính là hủy không xong đi, chỉ sợ dùng búa đập cũng không có nát.” Trong thiên thạch có rất nhiều khoáng vật, đặc biệt là hàm lượng sắt phi thường cao, có thể nói kia không phải một cục đá, đó chính là một khối sắt thép còn không có trải qua tinh luyện. Quỷ Vương nói: “Ta biết, ngươi không cần hủy diệt toàn bộ thiên thạch, chỉ cần hủy diệt đồ án cùng ký hiệu bên trêи là được, điểm này, vẫn là chỉ có chính ngươi mới có thể làm được.” Tôi hỏi: “Làm như thế nào?” “Tạm thời còn không có biện pháp, cho nên ta mới không thông báo cho ngươi, chờ ta thông báo đi, trước mắt giấu cho kĩ, không được để bị phát hiện, càng không bị cướp đi.” Nói tới đây, tôi mơ hồ nghe ra Quỷ Vương có chút mỏi mệt, chuẩn bị tắt điện thoại. Tôi vội vàng nói: “Tối hôm qua có một cái nam tử che mặt mặc âu phục ở trong bóng đêm có đôi mắt phát ra ánh sáng xanh lục, cánh tay bị cắt cũng chảy ra máu màu xanh lục, hắn đuổi giết ta!” Quỷ Vương ân một câu, nói: “Tự cầu phúc đi, ta tin tưởng ngươi có năng lực này.” Lời này nói ra chẳng khác nào tôi nói chuyện với lão nhị trong đũng quần, vô nghĩa. Một cái miệng, hai tấm da, nói là tin tưởng tôi liền mặc kệ tôi? Đây là thể hiện vô trách nhiệm. Bất quá từ một góc độ khác mà nói, có lẽ đây cũng là Quỷ Vương cố ý làm, hắn an bài mưu kế phi thường khiến cho người ta sợ hãi, có lẽ hắn đã có phương pháp khác. “Ngươi nói cho ta cái ký hiệu trêи thiên thạch này là có ý tứ gì?” Nếu đã không dễ dàng gì gọi điện cho Quỷ Vương một lần, vậy nhân cơ hội hỏi nhiều một chút. Quỷ Vương nói: “Bên trong Quỷ Nhãn diễn sinh ra hai loại vật thần kỳ, một là Thiên Diễn Đồ, hai là Đốt Tâm Ma Thư. Đốt Tâm Ma Thư cũng gọi Thất Tinh Ma Thư, từng ở những năm cuối thời Đông Hán xuất hiện trong nhân gian, nhưng mà cũng là một lần gần nhất. Vật ấy cùng ma tâm bổ trợ lẫn nhau, ngươi nhất định phải tìm được Đốt Tâm Ma Thư, chỉ có ngươi có được Đốt Tâm Ma Thư, mới có thể giúp ta.” “Nguyên lai là như thế?” Nói trắng ra không phải là để tôi cứu hắn sao. Quỷ Vương nghe ra vẻ xem thường trong giọng tôi nói, liền nói: “Đốt Tâm Ma Thư, ta chỉ cho ngươi cách học, ngươi mới có thể học. Ta không nói cho ngươi, ngươi là học không được, mà nếu ngươi không học được, ma tâm sớm hay muộn sẽ phản phệ ngươi, ngươi sớm hay muộn đều sẽ chết.” Có thể nói, tôi cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, tên đã trêи dây không thể không đã bắn. Không học, chính là một cái đường chết, học, còn phải tìm được Đốt Tâm Ma Thư trước đã, đây quả thực chính là trêu ngươi tôi. “Kế tiếp ta nên làm như thế nào?” Tôi hỏi Quỷ Vương. “Chờ! Chờ đợi đệ nhị tinh trong thất tinh rơi xuống.” Nói xong, Quỷ Vương liền tắt điện thoại, có lẽ hắn thật là mệt mỏi. Mà tôi lại sững sờ tại chỗ, nghe ý tứ Quỷ Vương nói, bầu trời tổng cộng sẽ rơi xuống bảy viên thiên thạch? Sẽ không đều rớt ở bên trong nội thành đi? Nhưng nếu phân tán các nơi cả nước mà nói, tôi làm sao sẽ biết nó rớt ở đâu? Vạn nhất rớt ở sa mạc Gobi hoang vu, hoặc là rớt ở trong rừng già, tôi làm sao có thể tìm được? Nghĩ tới nghĩ lui, thở dài, trực tiếp cất đi di động, ra khỏi nhà chạy tới tổng trạm vận chuyển hành khách. Dù sao, việc vẫn là phải làm. Trở lại tổng trạm, tôi vừa thấy cửa ký túc xá của mình hờ khép, mới đầu sửng sốt, sau đó cả kinh. Không đúng a! Rõ ràng lúc tôi đi đã đóng cửa kỹ! Tôi vội vàng chạy lên, đẩy cửa ra trong nháy mắt phát hiện một người trong phòng, tôi nghiêng đầu nhìn lại là Nhị gia! “Nhị gia? Sao người tới?” Tôi nghiêng đầu hỏi. Nhị gia quay đầu lại, trong hai mắt thế mà đầy nước, liếc nhìn tôi một cái, không chút nào chần chờ trực tiếp chạy ra khỏi phòng. Tôi vội gọi: “Nhị gia! Nhị gia! Người làm sao vậy?” Đuổi theo ra khỏi phòng, đuổi theo Nhị gia vài bước, hắn chạy quá nhanh, chỉ vài giây liền chạy ra khỏi tổng trạm, tôi đứng ở cửa phòng gãi gãi đầu thầm nghĩ: “Đây là Nhị gia xảy ra chuyện gì?” Trở lại trong phòng, tôi đứng ở vị trí vừa rồi Nhị gia đứng, cúi đầu nhìn, thình lình nhìn thấy kết quả DNA bày trêи bàn! Từ lúc tôi từ quê trở lại, liền đem kết quả xét nghiệm này ném trêи bàn, lúc ấy Cát Ngọc nhìn thoáng qua, nhưng mà cũng không cất lên, cứ như vậy đặt ở trêи bàn. Nhị gia vì sao nhìn thấy nó lại khóc? Khóc, khẳng định là có nguyên nhân, chẳng lẽ ông nội Lưu Long Sơn của tôi cùng Nhị gia có quan hệ? Hoặc là Nhị gia cùng Nhị gia nhà tôi cũng có quan hệ? Hiện tại đầu tôi rất rối loạn, tôi vội vàng gọi điện thoại cho Nhị gia, điện thoại đổ chuông nhưng không ai tiếp. Một lúc sau lại gọi thì được nhắc nhở điện thoại đã tắt máy! Không có biện pháp tôi lại gọi điện thoại cho u phục đại thúc, mới vừa kết nối, tôi sốt ruột hoảng hốt hỏi: “Đại thúc, Nhị gia đâu? Người thấy không?” u phục đại thúc như là đang xem TV, bên trong còn truyền đến một câu “thần thϊế͙p͙ thật sự làm không được a”. u phục đại thúc nói: “Nhị gia a? Vừa rồi mới ra cửa a, nói là đi tìm ngươi, có chút việc gấp cùng ngươi thương lượng, như thế nào? Nhị gia không đi tìm ngươi sao?” Tôi vỗ trán một cái, nói: “Xảy ra chuyện.” u phục đại thúc hỏi tôi làm sao, tôi nói: “Nhị gia ở chỗ con thấy được một tờ giấy, sau đó liền khóc lóc lao ra đi, người nếu biết Nhị gia thường xuyên đi chỗ nào, người mau chạy đi tìm Nhị gia đi.” u phục đại thúc vừa nghe, hiển nhiên giật mình một cái từ trêи sô pha đứng dậy, nói: “Được! Được! Ta hiện tại liền chạy ra ngoài nhìn xem.” Tắt điện thoại, tôi ngồi ở mép giường thở dài thật mạnh, tôi phát hiện sau khi từ Thông Thiên Phù Đồ trở về, nhìn như sự tình đều đã giải quyết, nhưng kỳ thật giống như sự tình bây giờ mới bắt đầu. Từ Thông Thiên Phù Đồ trở về, tới nội thành, Tô Trinh liền cùng chúng tôi mất đi liên hệ, đến bây giờ cũng không biết nàng đi đâu, điện thoại cũng không gọi được. Mà Nhị gia nhìn đến kia kết quả xét nghiệm DNA, trong mắt rưng rưng chạy ra tổng trạm, cũng không biết đã chạy đi đâu, như thế nào đột nhiên mỗi người đều kỳ lạ như vậy? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tôi thử gọi điện thoại cho Tô Trinh, không nghĩ tới lúc này thế mà gọi được. “Tô Trinh, ngươi ở đâu!” Tôi vội vàng hỏi. Tô Trinh không chút hoang mang nói: “A Bố, xung quanh ngươi hiện tại có người không?” Tôi nói không có, Tô Trinh lại nói: “Lúc ở Thông Thiên Phù Đồ ta cảm thấy cái người đeo mặt nạ kia không thích hợp, khi trở lại nội thành ta cố ý đi lên Thiên Sơn, lúc này ta lôi kéo Lão Lạt Ma đi tìm thi thể hóa thạch của Lão Tổ, kết quả khiến Lão Lạt Ma cùng ta đều giật mình.” “Làm sao vậy?” “Lão Lạt Ma ở trước mặt ta bắt đầu suy đoán, cuối cùng từ trong Thiên Diễn Đồ biết được, thi thể hóa thạch của Lão Tổ ở Thiên Sơn long quật, đã sớm mất đi tung tích…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]