Chương trước
Chương sau
Trêи mặt Quỷ Vương lộ ra ý cười, ấn một cái nút ở mép giường, chỉ chốc lát cửa phòng mở ra.
Vẫn là cái tiểu hộ sĩ kia đi vào, đến bên cạnh Quỷ Vương hỏi: “Ngài có yêu cầu gì?”
Quỷ Vương run rẩy chỉ vào trêи vị trí bày biện vách khung xương ở góc tường phía Tây, nói: “Dẫn hắn đi xem những đồ vật ở trong ngăn tủ.”
Tiểu hộ sĩ ân một tiếng, sau đó đối với tôi chìa tay nói: “Mời.”
Tôi liếc mắt nhìn Quỷ Vương một cái, Quỷ Vương gật gật đầu ý bảo tôi cứ việc đi qua xem.
Đi theo tiểu hộ sĩ tới trước một loạt ngăn tủ phía tây phòng, tiểu hộ sĩ kéo ngăn tủ, lấy ra một quyển album đưa cho tôi.
“Nơi này có ghi lại thông tin khoảng 30 người, ngươi nhìn kỹ diện mạo cùng với đặc thù thân thể bọn họ.” Nói xong, tiểu hộ sĩ xoay người đi ra ngoài.
Tôi mới vừa mở album thình lình cả kinh, đây… đây thế mà là ảnh chụp tôi!
Tôi vội vội vàng vàng chạy về trước giường Quỷ Vương, Quỷ Vương thấy tôi khẩn trương như thế, nhẹ giọng cười nói: “Đừng nóng vội, lấy cái ghế ngồi lại đây, ta từ từ nói cho ngươi.”
Lòng nóng như lửa đốt nhấc một cái ghế dựa, ngồi ở trước giường bệnh Quỷ Vương, tôi chỉ vào bức ảnh đầu tiên nói: “Ngươi làm sao có ảnh chụp ta? Ngươi đi qua nhà ta sao? Hay là đã giám thị ta từ nhỏ?”
Quỷ Vương nói: “Từ nhỏ đến lớn ngươi xác thực có cao nhân ở giám thị, nhưng bức ảnh này không phải là ngươi.”
“Không phải ta?” Tôi sửng sốt, lại lần nữa nhìn lại ảnh chụp, bộ dáng tên kia cùng tôi ở thời điểm trung học cơ hồ giống nhau như đúc, hơn nữa có thể nhìn ra được đây là chụp lén, không phải quang minh chính đại chụp trước mặt.
Sau đó tôi lật một trang, mặt còn lại của trang này là ảnh chụp một người chết, người chết này đúng là người vừa rồi có diện mạo cực kỳ tương tự với tôi.
Phía dưới có ghi chú thông tin.
“Trương Duyệt, nam, 90.03.28. Hồ Bắc, tiểu học văn hóa. Chết năm 99.”
Tôi rất khó hiểu, tiếp tục xem xuống, càng xem càng giật mình, liên tục hơn ba mươi trang, tôi phát hiện diện mạo mỗi người thế nhưng đều cùng tôi giống nhau như đúc!
Có thể nói, từ khi tôi bắt đầu biết đi cho đến bây giờ, diện mạo của 30 người này chính là ghi lại quá trình tôi trưởng thành, quả thực như là ghi lại sự thay đổi gương mặt của tôi từ nhỏ đến lớn.
Nhưng 30 người này, mỗi người đều có tên, nơi sinh cùng với nơi ở đều không giống nhau, có thể nói là phân tán ở khắp cả nước.
Những người này có là con nhà có điều kiện, có là con của công nhân bình thường, có là con nhà sở hữ công ty lớn, còn có cả vùng núi xa xôi ngay cả chữ cũng chưa được học.
Nhưng đều không ngoại lệ, những người này đều ghi chú là đã tử vong!
Lật tới tờ cuối cùng, tôi phát hiện trong tờ này có kẹp một tấm giấy đen. Tờ giấy đen này đen bóng, như là đồ đầy mực nước, tôi nhấc ra xem lại, thế nhưng đây là một tấm ảnh chụp, bởi vì sờ lên giấy chất khẳng định là ảnh chụp, nhưng không biết vì sao bị nước mực toàn bộ bôi đen.
“Đây là ai?” Tôi giơ ra ảnh chụp hỏi Quỷ Vương.
Quỷ Vương không kiêng dè chút nào, đơn giản nói với tôi: “Đây là hai người.”
“Hai người?” Tôi có chút khó hiểu, bởi vì trước đó trêи ảnh chụp đều là một người, tuyệt đối đều là một người. Hơn nữa rất có quy luật, giống nhau đều là mặt trước chính là ảnh chụp lúc còn sống, mặt sau là ảnh chụp khi tử vong.
Tôi lại hỏi: “Hai người này là ai?”
Quỷ Vương run rẩy vươn tay, đầu tiên là chỉ chỉ ngực chính mình, sau đó chỉ vào tôi nói: “Ta và ngươi.”
Đầu tôi thật sự muốn nổ, cái này cho tôi hồ đồ, cuối cùng Quỷ Vương nói: “Không phải ngươi vẫn luôn muốn biết diện mạo ta sao? Xốc mặt nạ của ta lên đi.”
Vừa nghe Quỷ Vương nói như vậy, tôi cũng không lo cái gì tôn kính hay không tôn kính, lập tức đứng dậy, thật cẩn thận vạch mặt nạ trêи mặt Quỷ Vương ra, khi diện mạo Quỷ Vương hoàn toàn bại lộ trước mắt tôi, hai chân tôi mềm nhũn, thiếu chút nữa hô lên một tiếng “cha” tại chỗ.
Diện mạo này cùng cha tôi quá giống!
Nhưng tôi một phần vạn bảo đảm, Quỷ Vương cùng cha tôi tuyệt đối không quan hệ, bởi vì cha tôi cả đời này chính là một người trung thực. Quỷ Vương lại bất đồng, hắn trời sinh chính là người làm đại sự!
Không chỉ như thế, Quỷ Vương cùng tôi cũng rất giống, tôi kinh ngạc hỏi: “Lúc trước ở sông nhỏ, nữ cảnh sát tháo mặt nạ của ngươi, sau đó nói một câu “thế nhưng là ngươi”, lúc ấy nữ cảnh sát nhìn đến chính là gương mặt này của ngươi sao?”
Quỷ Vương gật gật đầu, thần thái cử chỉ của hắn cùng bộ dáng khi cha tôi hơn ba mươi tuổi thật sự quá giống, khi tôi nói chuyện với hắn, cảm thấy giống như đang cùng cha mình nói chuyện.
Bởi vậy, tôi liền nghĩ thông suốt, trách không được cảnh sát nữ sau khi thấy Quỷ Vương, liền một mực khăng khăng đi theo tôi, nói cái gì cũng muốn lưu lại bên người tôi, tôi cảm thấy nàng hẳn là đem Quỷ Vương trở thành cha tôi.
Nhưng tôi cùng Quỷ Vương, thật sự không có bất luận quan hệ gì.
Quỷ Vương nói: “Một câu, ngươi có thể lý giải sự tình. Ngươi là của vãn bối của ta, hơn ba mươi người chết đi này, cũng là vãn bối của ta.”
Tôi hỏi: “Vậy ngươi biết cha ta sao?”
Quỷ Vương lắc đầu.
Tôi lại hỏi: “Vậy ngươi biết ông nội ta cùng Nhị gia sao?”
Quỷ Vương lại lắc đầu.
Tôi nói: “Ngươi không biết cha ta, cũng không quen biết ông ta, vậy ngươi còn nói là trưởng bối ta?”
Quỷ Vương sang sảng cười, tuy rằng thanh âm rất suy yếu, nhưng là vẫn có thể nhìn ra được một chút ý vị bễ nghễ thiên hạ, hắn nói:
“Quá nhiều chuyện quá phức tạp, tạm thời ta không nói, ngươi nhất định không thể tiếp thu, có lẽ sẽ làm ngươi tức điên. Ngươi chỉ cần nhớ kỹ một chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Ta có thể cứu ngươi, ngươi cũng có thể cứu ta, ngươi là người duy nhất trong ba mươi người này đi đến cuối cùng, hơn nữa là người có con đường đi tốt nhất, vận mệnh hai người chúng ta đã buộc chặt cùng nhau. Sau khi thân thể ngươi trọng tổ, các bảo vật đã hòa hợp làm một, ai cũng đoạt không được, nhưng sức mạnh của ma tâmcũng phát ra toàn thân ngươi, lúc này hai người chúng ta cần phải cùng tự cứu.”
Quỷ Vương nói xong, ý vị thâm trường nhìn tôi.
Kỳ thật tôi nghĩ, Quỷ Vương sở dĩ nói cho tôi những lời này, là bởi vì hắn sử dụng khi Thừa Thiên Khải Địa, không cẩn thận làm hỏng Thừa Thiên Khải Địa, mà hắn cũng tu luyện thất bại.
Nếu như không, tôi cảm thấy Quỷ Vương là sẽ không đem bí mật này nói thẳng ra, ở bên trong Thông Thiên Phù Đồ, hắn biểu hiện rất rõ ràng, không có chút ý định nào để tôi biết diện mạo hắn, ngay cả ký ức của nữ cảnh sát, cũng bị hắn xóa đi.
“Tự cứu như thế nào?” Tôi lại hỏi.
Quỷ Vương nói: “Điểm mấu chốt ở Quỷ Nhãn trêи người ngươi.”
“Ngươi muốn ta mang hai ta xuyên qua thời không, một lần nữa trở lại quá khứ? Sau đó lại lấy một lần Thừa Thiên Khải Địa?” Tôi thử hỏi Quỷ Vương.
Quỷ Vương lắc lắc đầu, nói: “Đây là chuyện không có khả năng, ta cũng nghiên cứu Quỷ Nhãn trong thời gian rất lâu, sau này ta phát hiện vật ấy có một cái quán tính chọn chủ, chính là thích tìm kẻ yếu. Làm như vậy là có đạo lý, kẻ yếu sẽ không có khả năng khống chế sức mạnh của Quỷ Nhãn, cho nên không thể chủ động sử dụng sức mạnh thần bí bên trong, như vậy sẽ không xuất hiện những chuyện khiến sinh linh đồ thán.
“Kỳ thật ta còn có thể chống đỡ hồi lâu, đêm nay gọi ngươi lại đây, chính là cho ngươi một cái nhắc nhở. Tối nay có thiên thạch rớt xuống, tứ đại hộ pháp đã đi thi hành mệnh lệnh của ta, một khi có tin tức, ta sẽ thông tri ngươi. Không có chuyện gì nữa ngươi sớm một chút trở về nghỉ ngơi đi.”
Đầu tôi thật là loạn, tôi cũng không dám cùng Quỷ Vương nói chuyện, tôi sợ lại nói một hồi, tôi liền hoàn toàn điên mất, tôi cảm thấy thế giới này quá điên cuồng.
Sau khi thân thể trọng tổ đã phát sinh đại sự, kỳ thật Quỷ Vương vẫn là không cùng tôi nói rõ, tôi biết hắn là cố ý không nói cho tôi, có lẽ cái gọi là đại sự này, nếu nói cho tôi, tôi thật sự không chịu nổi.
Trêи đường trở về, tôi vẫn luôn suy nghĩ: Quỷ Vương lợi hại như vậy, cũng cần tôi tới cứu giúp, chẳng lẽ là bởi vì trêи người tôi có Quỷ Nhãn sao?
Đếm kỹ một đường tôi đi tới, phàm là sự kiện quỷ dị dính dáng cùng tôi, cuối cùng đều do Quỷ Nhãn câu lên.
Xem ra có câu nói nói không sai, không có thực lực bảo hộ tiền tài, chính là tai nạn
Lúc trở lại trạm tổng, thấy ký túc xá Trần Vĩ đèn còn không có tắt, tôi qua đi gõ gõ cửa, hắn đang uống rượu giải sầu, nhìn thấy tôi đến, vội vã lôi kéo tôi ngồi ở mép giường, rót rượu cho tôi.
Hắn đã không phải giám đốc, mà từ lúc hắn bị mất chức, hắn say rượu càng thêm nghiêm trọng, cơ hồ mỗi ngày đều uống một chút.
Uống uống, Trần Vĩ vỗ bả vai tôi, hỏi: “Lão đệ, ngươi đi đâu?”
Tôi cười nói: “Không có việc gì, nguyên lai là một cái lão bằng hữu muốn gặp ta, chẳng qua là làm có điểm thần bí thôi.”
Trần Vĩ ừ một tiếng, nhỏ giọng đối tôi nói: “Muốn ta nói nha, hai anh em ta cũng đừng ở chỗ này làm, hôm nay xem tin tức không? Vùng ngoại thành phát sinh đại sự.”
Tôi nhỏ giọng hỏi: “Đại sự gì?”
“Hắc hắc, trêи trời rơi xuống thiên thạch!” Trần Vĩ mới vừa nói xong một câu này, lòng tôi lộp bộp một chút, nhớ tới Quỷ Vương nói qua một câu: “Tối nay thiên thạch rớt xuống…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.