Chương trước
Chương sau
Tôi cố gắng khống chế long xà đồ đằng chống cự lực hút của Hỏa Vân Thương, nhưng càng chống cự, long xà đồ đằng di chuyển sang trêи người Hỏa Vân Thương càng nhanh.
“Không có khả năng!” Tôi hét lớn, muốn dùng hết sức lực toàn thân tránh thoát hai cái tay nhỏ trêи bụng của Hỏa Vân Thương.
Nhưng những ngón tay nhỏ trêи hay tay tóm chặt tôi gắt gao, như là kìm sắt ngàn cân tôi không thể thoát ra được.
“Ta đợi lâu như vậy, rốt cuộc chờ tới rồi giờ khắc này. Công tâm năm nước xác thật có thể phá giải Ngũ Đế thân thể của ta. Nhưng ta tốn công tu luyện ra công phu bực này trước quyết chiến, mục đích chính là hóa nhược thành ưu!”
Cơ bắp phía trêи hai tay Hỏa Vân Thương bắt đầu bạo khởi, hắn ngẩng đầu ngửa mặt lên trời cười ha ha, làn da cả người bắt đầu căng phồng lên, cơ bắp trêи người cũng càng ngày càng rõ ràng.
Giờ phút này, hình xăm long đầu đã di chuyển tới trêи bụng của Hỏa Vân Thương, thân rắn vẫn không ngừng đi về phía trước, dựa theo cái tốc độ này mà tính nhiều lắm hai phút, long xà đồ đằng liền hoàn toàn đổi chủ.
Quỷ thúc, Nhị gia, âu phục đại thúc, ba người bọn họ đương nhiên biết tầm quan trọng của long xà đồ đằng đối tôi, lúc này vội vàng xông lên tấn công Hỏa Vân Thương, cơ hồ chiêu chiêu trí mạng.
Hỏa Vân Thương cười ha ha, căn bản không để ý tới ba người bọn họ.
“Đánh đi, đánh đi, các ngươi đánh cho thống kɧօáϊ, ha ha ha!” Hỏa Vân Thương ngẩng đầu ngửa mặt lên trời, cả người dần dần tiến vào một trạng thái điên cuồng.
Mắt thấy long xà đồ đằng chỉ còn lại có một cái đuôi rắn còn ở trêи mu bàn tay của tôi. Tôi không muốn từ bỏ, tôi muốn cắn răng kiên trì đến cuối cùng, nhưng mặc kệ tôi giãy giụa như thế nào vẫn đều phí công, tôi thậm chí dùng chân đá vào bụng Hỏa Vân Thương, cũng căn bản không có bất kì tác dụng gì.
Ngay khi đuôi rắn cũng bò đến trêи người Hỏa Vân Thương, long xà đồ đằng theo thân hình Hỏa Vân Thương chậm rãi bò tới trêи hai tay của hắn, mà Hỏa Vân Thương lúc này cũng hoàn toàn hoàn thành lột xác.
Cái bộ dáng lão nhân đã không thấy, thay vào đó là một gã trung niên hơn ba mươi tuổi, diện mạo tuy nói trông bình thường không có gì kì lạ, nhưng trong mắt lại như có tinh quang toát ra.
“ n! Quả nhiên là sức mạnh tốt nhất!” Hỏa Vân Thương híp mắt, hít sâu một hơi, như là đang tinh tế thưởng thức món mỹ thực nào đó.
Tôi nửa quỳ ở trong nước, dòng nước trước mặt không ngừng đánh ngực, mất đi long xà đồ đằng, tôi hoàn toàn đã không có năng lực phản kháng.
Hỏa Vân Thương lúc này nhìn chằm chằm bốn người chúng tôi, căn bản không dừng lại, nhấc một chân đá bay Quỷ thúc, chợt nghe răng rắc răng rắc vài tiếng vang, Quỷ thúc còn đang bay ngược ra ngoài, xương sườn không biết bị đá đứt bao nhiêu cây.
Theo sau lại là một quyền, đem âu phục đại thúc trực tiếp đánh bay, cổ đều thiếu chút nữa đánh gãy, cuối cùng lại là một chưởng, thẳng chém Nhị gia bùm một tiếng quỳ gối trong nước.
Hỏa Vân Thương quay đầu lại nhìn thoáng qua trường đao cắm trong nước, lạnh giọng cười nói: “Ta nói trong mười phút đánh ngã các ngươi, liền nhất định có thể đánh ngã các ngươi!”
Tôi ngẩng đầu hướng tới trường đao cắm ở lòng sông nhìn lại, nước không ngừng cuồn cuộn từ lỗ thoát nước chảy ra, thẳng đến lúc này mới đem trường đao đánh ngã xuống, trường đao trôi nổi trêи mặt sông, chậm rãi trôi bến bên cạnh tôi và Hỏa Vân Thương.
Bang!
Hỏa Vân Thương một chưởng vào trong nước, trảo một cái đã bắt được trường đao, cười nói: “Vô Chủ Thần cốt xác thật là thần vật, nhưng nếu ta róc bỏ cơ bắp cả người ngươi thì sao?”
Cả người tôi bốc lên một trận lạnh lẽo, nếu đem huyết nhục cả người tôi đều loại bỏ sạch sẽ, Vô Chủ Thần cốt kia lại lần nữa trở thành vô chủ, đến lúc đó Hỏa Vân Thương lại còn có thể thu một kiện kỳ bảo.
Tôi không biết nên nói cái gì, lúc này dòng nước cuồn cuộn không ngừng, đánh vào ở trêи ngực tôi, tôi chỉ cảm thấy tôi không còn một chút sức lực nào, dòng nước cứ như vậy đem tôi trôi đi phương xa, thẳng vào sâu trong đại dương, để tôi một mình một người, vĩnh hằng phiêu bạc ở trêи đại dương.
Hỏa Vân Thương giơ đao lên đang muốn nhắm ngay sống lưng tôi, muốn róc thịt trêи lưng tôi xuống, bỗng nhiên nữ cảnh sát ở trêи sườn đê la lớn: “Lão gia tử, mau xem trêи đỉnh đập!”
Hỏa Vân Thương sửng sốt, ngẩng đầu hướng trêи đỉnh nhìn lại, trêи đỉnh đứng một người, dưới đêm tối chúng tôi đều không thấy rõ hắn trông như thế nào, nhưng lại rất rõ ràng nhìn thấy, người này mặc một thân y phục dạ hành, trêи mặt tựa hồ mang theo một cái mặt nạ.
“Bản lĩnh ghê gớm a!” Người nọ nhẹ giọng nói.
Tuy rằng ngữ khí hắn thật nhẹ, nhưng trong miệng phát ra tiếng vang, giống như ngàn dặm truyền âm giống nhau, quanh quẩn trêи mặt sông, thật lâu không có tan đi.
Người này, khẳng định là cao thủ! Nói không chừnghắn chính là người thao túng Hỏa Nha kia, hôm nay rốt cuộc hiện thân!
Bởi vì Lưu Minh Bố tôi từ lúc nhận lời mời lái xe buýt số 14 cho đến hiện tại, đều chưa từng chính mắt gặp qua cao thủ có thể ngàn dặm truyền âm.
Hỏa Vân Thương nghiêng người, ngửa đầu hỏi: “Ngươi là người phương nào?”
“Ta là ông nội của ngươi, cái trả lời này, vừa lòng sao?” Người kia đứng ở trêи đỉnh đập lớn, nguyên bản cho chúng tôi cảm nhận được hình tượng phi thường cao lớn, nhưng ngắn gọn một câu này, lại làm chúng tôi mở rộng tầm mắt, giống như thứ này tố chất không thế nào cao.
Hỏa Vân Thương hừ lạnh một tiếng, nói: “Ông nội của ta, cha ruột ta, người trong gia tộc ta, toàn bộ đều chết ở dưới đao của ta, chẳng lẽ ngươi cũng muốn làm kẻ tiếp theo?”
Nghe Hỏa Vân Thương nói, chúng tôi đều hít khí lạnh, gia hỏa này quá độc ác, không biết nguyên nhân gì, thế nhưng tàn sát toàn bộ gia tộc chính mình.
Hắc y cao nhân trêи đập lớn thả người nhảy, trực tiếp từ trêи đỉnh nhảy xuống, thân mình nhẹ tựa như một chiếc thuyền lá, trực tiếp liền phiêu phù ở trêи mặt nước, căn bản là không ướt quần.
Lúc này chúng tôi mới thấy rõ, trêи mặt hắn mang theo một tấm mặt nạ cùng loại với băng tinh lại hoặc là kim cương khắc ra, mặt nạ hắn nửa trong suốt, tôi mơ hồ có thể nhìn thấy gương mặt phía sau tấm mặt nạ kia, nhưng không rõ ràng lắm, chỉ cảm thấy có điểm quen thuộc.
“Lão phu đi không đổi tên ngồi không đổi họ, là Hỏa Vân Thương. Dựa theo quy củ giang hồ, các hạ hẳn là cũng tự báo danh hào đi?”
Nhìn dáng vẻ Hỏa Vân Thương rất muốn biết cái người mặc y phục dạ hành này rốt cuộc là ai.
Người nọ nghĩ nghĩ, đạm nhiên nói: “Ta gọi — Đế Thích Thiên.”
Hỏa Vân Thương ngẩn ra, còn không có kịp nói chuyện, người nọ liền cười nói: “Vừa lòng sao? Ta cảm thấy ngươi vẫn gọi ta là ông nội của ngươi đi, như vậy tốt hơn.”
Không nghĩ tới người kia cùng tôi giống nhau, đều là thích làm ông nội người khác.
Hỏa Vân Thương lạnh giọng cười nói: “Vậy ngươi liền cùng ông nội của ta giống nhau, đều chết ở dưới đao của ta đi!”
Dứt lời, Hỏa Vân Thương liền vọt đi lên, nhưng mới vừa vọt tới trước mặt Đế Thích Thiên, Đế Thích Thiên căn bản không nhúc nhích, ngược lại cổ quái nói một câu: “Ngươi thế nhưng còn dám cùng ta động thủ?”
Một câu ngắn gọn qua đi, Đế Thích Thiên căn bản không có động thủ, đứng ở tại chỗ, hai tay chắp ở sau người. Ngay khi trường đao của Hỏa Vân Thương hướng Đế Thích Thiên chém đến, xung quanh Đế Thích Thiên bỗng nhiên xuất hiện một cái băng tinh bọt khí.
Bọt khí kia rất mỏng, giống như là bọt xà phòng nháy mắt kết băng, nhưng chính là một tầng băng tinh hơi mỏng như vậy, Hỏa Vân Thương vô luận như thế nào đều là không thể phá.
“Không có khả năng!” Hỏa Vân Thương hét lớn một tiếng, trêи nắm tay đột nhiên bốc cháy lên hừng hực, nhắm ngay trêи băng tinh bọt khí liền oanh đi lên, đương băng tinh bọt khí vỡ vụn trong nháy mắt, Đế Thích Thiên vươn tay phải, trực tiếp bắt được Hỏa Vân Thương tay phải.
Một màn xuất sắc, tại đây một khắc xuất hiện!
Chỉ thấy trêи cánh tay Đế Thích Thiên nhanh chóng hiện lên một mảnh hơi nước, kia hơi nước lại nhanh chóng kết băng. Mà này băng tinh tựa như một cái băng xà giống nhau, theo cánh tay Đế Thích Thiên nháy mắt kéo tới trêи cánh tay Hỏa Vân Thương
Thực mau, ngọn lửa trêи nắm tay của Hỏa Vân Thương liền hoàn toàn bị băng tinh dập tắt.
“Đồ vật không thuộc về ngươi, ngươi không thể loạn lấy, cha mẹ ngươi không dạy qua ngươi sao?” Đế Thích Thiên chua lòm nói.
Sau đó, Hỏa Vân Thương mở to hai mắt nhìn, quát: “Không cần!”
Tôi trơ mắt nhìn long xà đồ đằng trêи người Hỏa Vân Thương, toàn bộ bò tới trêи cánh tay phải, theo cánh tay phải của hắn lại toàn di chuyển tới trong lòng bàn tay Đế Thích Thiên, cuối cùng nằm ở trêи người Đế Thích Thiên.
“ n, là bảo bối, rơi vào tay của ngươi, cũng thật là phí phạm của trời.” Đế Thích Thiên nói xong, dùng sức một bóp cánh tay Hỏa Vân Thương, bỗng nhiên răng rắc răng rắc vài tiếng vang, cánh tay Hỏa Vân Thương giống như một con rắn bị rút gân, mềm oặt rũ xuống.
Trong nháy mắt này, Đế Thích Thiên vừa chút động thủ, đã hoàn toàn dập nát xương cốt cánh tay phải của Hỏa Vân Thương!
Hỏa Vân Thương rốt cuộc biết, hắn ở trước mặt Đế Thích Thiên chính là một tiểu hài tử ba tuổi.
“Đại hiệp, xin tha mệnh a!” Hỏa Vân Thương bùm một tiếng, quỳ gối trong nước, đối với Đế Thích Thiên không ngừng dập đầu.
Đế Thích Thiên duỗi tay hướng tới tôi chộp tới, chủy thủ trong lòng bàn tay tôi tạch một tiếng liền bay đến trong lòng bàn tay hắn.
Sau đó Đế Thích Thiên nhìn Hỏa Vân Thương nói: “Nằm sấp xuống, đầu chìm trong nước, chỉ có thể để lộ ra sống lưng.
Hỏa Vân Thương ghé vào trong nước, chỉ lộ ra một mảnh sống lưng. Đế Thích Thiên nhắm ngay phần lưng Hỏa Vân Thương, đem chủy thủ cắm vào ít nhất 5cm.
“Đừng dùng Ngũ Đế thân thể của ngươi a, khi nào nước sông đem chủy thủ cuốn đi thì lúc đó ngươi sẽ được ngóc đầu dậy.”
Đế Thích Thiên mới vừa nói xong câu đó, bỗng nhiên phía sau hắn liền truyền đến một tiếng gọi yếu ớt: “Đế Thích Thiên, ngươi còn nhận ra ta không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.