Xích Na cười to nói: “Đương nhiên có thể a, ai cũng đều có thể báo danh tham gia, thắng còn có phần thưởng đấy!”
Tôi còn chưa nói gì, chú trung niên đã nói: “Xích Na, dẫn ta đi. Cưỡi ngựa thì không nói, chứ còn đấu vật, bắn cung ta nhất định sẽ báo danh tham gia.”
Chú trung niên giải vây giúp tôi. Xích Na nhiệt tình lôi kéo chú trung niên đi báo danh, lãnh số thứ tự, tôi cùng mọi người đứng ở ngoài sân thi đấu.
Ô Lực Hãn cũng tới, lúc này đã buộc ngựa cẩn thận, đứng cùng chúng tôi nói chuyện phiếm, hắn nói Xích Na liên tục ba năm đều là quán quân đấu vật, rất lợi hại.
Tôi vừa nghe lời này, nghĩ thầm: “Mẹ nó, may mắn ta không báo danh a, ta nếu là báo danh, đi lên chính là bị đánh thành đầu heo a.”
Quả nhiên, lúc cử hành thi đấu đấu vật, người tham gia đều mặc áo da cộc tay, trang phục đặc hữu của dân tộc ʍôиɠ Cổ, thực long trọng, thực trang trọng. Sau khi thi đấu bắt đầu, cơ hồ không ai là đối thủ của Xích Na. Một đám đều thua ở trêи tay hắn.
Bên chú trung niên cũng vậy, phương thức đấu vật của hắn so với đấu vật của bằng hữu dân tộc ʍôиɠ Cổ không giống nhau, người ʍôиɠ Cổ đấu vật, đều là lực lớn vô cùng, sử dụng sức mạnh mà vật ngã đối thủ, mà chú trung niên công phu cao lại dùng xảo kính, phương thức đấu vật càng là đa dạng, thể hiện ra cảnh giới đấu vật càng cao hấp dẫn càng nhiều người xem.
Tôi tuy rằng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672110/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.