Chương trước
Chương sau
Xích Na cười to nói: “Đương nhiên có thể a, ai cũng đều có thể báo danh tham gia, thắng còn có phần thưởng đấy!”
Tôi còn chưa nói gì, chú trung niên đã nói: “Xích Na, dẫn ta đi. Cưỡi ngựa thì không nói, chứ còn đấu vật, bắn cung ta nhất định sẽ báo danh tham gia.”
Chú trung niên giải vây giúp tôi. Xích Na nhiệt tình lôi kéo chú trung niên đi báo danh, lãnh số thứ tự, tôi cùng mọi người đứng ở ngoài sân thi đấu.
Ô Lực Hãn cũng tới, lúc này đã buộc ngựa cẩn thận, đứng cùng chúng tôi nói chuyện phiếm, hắn nói Xích Na liên tục ba năm đều là quán quân đấu vật, rất lợi hại.
Tôi vừa nghe lời này, nghĩ thầm: “Mẹ nó, may mắn ta không báo danh a, ta nếu là báo danh, đi lên chính là bị đánh thành đầu heo a.”
Quả nhiên, lúc cử hành thi đấu đấu vật, người tham gia đều mặc áo da cộc tay, trang phục đặc hữu của dân tộc ʍôиɠ Cổ, thực long trọng, thực trang trọng. Sau khi thi đấu bắt đầu, cơ hồ không ai là đối thủ của Xích Na. Một đám đều thua ở trêи tay hắn.
Bên chú trung niên cũng vậy, phương thức đấu vật của hắn so với đấu vật của bằng hữu dân tộc ʍôиɠ Cổ không giống nhau, người ʍôиɠ Cổ đấu vật, đều là lực lớn vô cùng, sử dụng sức mạnh mà vật ngã đối thủ, mà chú trung niên công phu cao lại dùng xảo kính, phương thức đấu vật càng là đa dạng, thể hiện ra cảnh giới đấu vật càng cao hấp dẫn càng nhiều người xem.
Tôi tuy rằng không hiểu đấu vật, nhưng tôi mơ hồ cảm thấy phương thức đấu vật của chú trung niên hẳn là dung hợp bản lĩnh của bộ đội.
Bắt!
Hắn sử dụng cả tay cả chân, lợi dụng bắp thịt toàn thân đem đối thủ đánh bại. Đến cuối cùng, không hề nghi ngờ là chú trung niên đoạt lấy quán quân.
Khi nhân giải, chú trung niên thể hiện ra tố chất của một quân nhân cao cấp, vô cùng tôn kính bắt tay mọi người.
Tốn không một ngày nhưng nói thật hôm nay chơi rất vui vẻ, buổi tối Ô Lực Hãn mói với chúng tôi:
“Hạp cốc cũng không phải không thể đi, nếu miễn cưỡng muốn đi thì dắt theo một con dê, nếu như thật sự không đi ra được hoặc là gặp phải cái gì hung hiểm, hãy thả con dê cho nó chạy, đừng động nó là được, cứ như vậy, các ngươi khẳng định có thể ra ngoài, còn dê có thể ra hay không thì không nói được.”
Ô Lực Hãn hẳn là nhìn ra tâm tư chúng tôi, chúng tôi đi tới nơi này mục đích chỉ có một, đó chính là tiến vào hạp cốc tìm kiếm sức mạnh thần bí, những chuyện khác cơ bản chúng tôi không có hứng thú.
Hôm nay ở cử hành ngày hội đại hội đấu vật, Ô Lực Hãn hẳn là đã nhìn ra chúng tôi đối với thi đấu không nhiều lắm hứng thú, hắn biết trong lòng chúng tôi vẫn luôn nhớ hạp cốc thần bí.
Nhị gia hỏi: “Dắt một con dê là đến nơi sao?”
Ô Lực Hãn nói: “Ta cho ngươi một cọng cỏ trùng, cũng là vật mấu chốt, vật ấy ngươi biết sử dụng như thế nào. Nhớ lấy, không đến thời điểm cuối cùng, ngàn vạn lần không cần dùng.”
Cùng Ô Lực Hãn trò chuyện cho tới hơn mười giờ đêm, chúng tôi một lần nữa tan đi, lúc gần đi, Nhị gia đi qua lều của tôi, ý vị thâm trường nói với tôi một câu: “Sáng mai, tiến vào hạp cốc!”
Tôi biết Nhị gia hẳn là suy nghĩ cặn kẽ lúc sau mới làm ra quyết định này, tôi hỏi Nhị gia: “Một cọng cỏ trùng là thứ gì?”
Cát Ngọc cùng Tô Trinh cũng rất muốn biết một cọng cỏ trùng là cái gì, lúc ấy chúng tôi chỉ thấy Ô Lực Hãn đưa cho Nhị gia một cái hình tròn hộp, hộp hẳn là bằng kim loại, nạm vàng khảm bạc nhìn rất xa hoa.
Nhị gia nói: “Đây là vật tối cao của dân tộc ʍôиɠ Cổ, tạo ra bằng cách nào thì ta không biết, mặc kệ quan hệ của ta cùng Ô Lực Hãn tốt như thế nào hắn cũng không nói cho ta.”
“Lợi hại như vậy a? Một cọng cỏ trùng có công hiệu gì?” Cát Ngọc kinh ngạc hỏi.
“Một cọng cỏ trùng, có thể ở thời khắc mấu chốt dùng để bảo mệnh, chỉ cần chúng ta năm người ở bên nhau, chúng ta là có thể toàn bộ sống sót.” Nói đến chỗ này, Nhị gia từ trong lòng ngực móc ra cái hộp hình tròn một cọng cỏ trùng, đưa cho tôi nói: “Để ở trêи người ngươi đi, buổi sáng ngày mai chúng ta tiến vào hạp cốc sớm một chút.”
Tôi sửng sốt nói: “Hộp này đưa con làm gì?”
Tôi cảm thấy để ở trêи người Nhị gia hẳn là càng yên tâm hơn đi? Ai ngờ, Nhị gia nói:
“Ta tuổi lớn, vạn nhất không cẩn thận đánh mất có thể sẽ phiền toái. Một cọng cỏ trùng này không đến vạn bất đắc dĩ, ngàn vạn không cần mở ra.”
Thời điểm nói những lời này, Nhị gia nháy nháy mắt với tôi, lúc ấy tôi không rõ ý tứ của Nhị gia, sau khi Nhị gia rời đi hồi lâu, tôi nằm trêи mặt đất không ngủ, gối tay suy nghĩ sự tình mới bừng tỉnh đại ngộ!
Nhị gia là chuẩn bị đường lui cho tôi!
Nhị gia biết tôi đã từng ở trong mộng nhìn thấy hình ảnh Quỷ Nhãn tiên đoán, cái lão giả khoác vải bố cùng với tế đàn đầu dê thần bí, tôi khẳng định có thể tìm thấy, hơn nữa khi tôi nhìn thấy tế đàn chung quanh không có những người khác, nói cách khác chỉ có một mình tôi có thể tìm đến.
Chuyện này không biết là tốt hay xấu, Nhị gia trước tiên đem một cọng cỏ trùng đưa cho tôi, hẳn là để tôi ở thời điểm cuối cùng, nếu như cảm thấy sự tình không thích hợp liền mở ra để bảo mệnh.
Xem ra Nhị gia đối tôi thật là dụng tâm lương khổ.
Sáng sớm ôm sau, sau khi chúng tôi ăn bữa sáng liền tập hợp ở cửa lều, tất cả đều đeo trang bị trêи lưng, chuẩn bị đi bộ tới hạp cốc. Khi đi còn dắt đi một con dê trong nhà Ô Lực Hãn.
Hạp cốc cách nơi này không xa, đi lên khoảng nửa giờ là có thể đến, dọc theo đường đi mọi người đều không nói lời nào, không khí có chút nặng nề, thanh âm duy nhất có thể nghe được cũng chỉ có tiếng ba lô xóc nảy cùng với con dê nhỏ mị mị kêu.
“Nhị gia, nếu A Bố có thể tìm được sức mạnh thần bí trong hạp cốc, khi trở về nội thành cùng Hỏa Vân Thương thì ai sẽ lợi hại hơn?” Đây là hú trung niên tìm chuyên để nói, hắn là để phá tan bầu không khí nặng nề này.
Nhị gia căn bản là không dừng lại, nói thẳng: “Nếu có được cỗ sức mạnh thần bí này trợ giúp, Hỏa Vân Thương không phải đối thủ. Có lẽ A Bố không thể dùng một lần đem hắn chém chết, nhưng nếu là A Bố có thể tùy thời tùy chỗ sống lại mà nói cái này cùng bất tử bất diệt có khác nhau sao? Nếu có thể làm được bất tử bất diệt, chính là tới mười cái một trăm Hỏa Vân Thương, cũng không phải đối thủ A Bố.”
Thật nhanh, chúng tôi liền đi tới bên cạnh hạp cốc, đứng ở bên cạnh hạp cốc cúi nhìn xuống, tất cả mọi người khϊế͙p͙ sợ tại chỗ, thật lâu không có nhúc nhích.
Trêи đại thảo nguyên thế nhưng còn có thiên hạ kỳ cảnh bực này?
Phía trước hạp cốc, chiều sâu phỏng chừng có thể tới đạt hơn 1000 mét! Hơn nữa liếc mắt một cái nhìn không đến bờ, tôi suy nghĩ, hạp cốc lớn như vậy nếu xuất hiện ở trêи bản đồ vệ tinh, lấy tỷ lệ để vẽ lên thì tuyệt đối không phải một khối địa phương nhỏ đi?
Đại thụ che trời nơi sâu xa nhất trong hạp cốc ở trong mắt của chúng tôi lại giống như que diêm, năm người chúng tôi đứng ở cạnh miệng hạp cốc giống như năm con kiến bò ở bên cạnh một cái bồn tắm lớn.
“Ai ya, hạp cốc này cũng thật không nhỏ, có thể so với thung lũng Colorado à nha?” Chú trung niên cảm thán nói
Tôi thở dài nói: “Tôi còn cho rằng hạp cốc này rất nhỏ, không nghĩ tới lại là lớn như vậy, xem ra tìm kiếm tế đàn thần bí Đại vu sư Tất Lặc Cách lưu lại quả thật không dễ dàng a. Khác nào mò kim đáy bể.”
Nguyên bản tôi còn tưởng rằng xuất hiện hạp cốc trêи thảo nguyên là bởi vì thuở hồng hoang rơi xuống thiên thạch, đập lên mặt đất hình thành hạp cốc, nhưng tôi thật không nghĩ tới hạp cốc này sẽ to lớn như vậy.
“Đi xuống chứ?” Nhị gia nhìn bốn phía xung quanh, lại nhìn chúng tôi một vòng hỏi.
Mọi người đều gật gật đầu, lại nắm thật chặt balo leo núi trêи người nói: “Đi thôi.”
Chúng tôi từ biên giới hạp cốc bắt đầu đi xuống dưới, đi loại đường xuống dốc này khó khăn không thua gì tay không leo núi, tay không leo núi nếu là không may, trực tiếp liền rớt xuống vách núi mà chết. Mà chúng tôi đi loại lối sườn dốc này tuy rằng góc độ nghiêng không nhiều, nhưng nếu trượt chân thì sẽ trực tiếp trượt xuống, thân thể khó có thể mà ghìm lại được.
Lúc đi xuống dưới, con dê nhỏ không dám nhúc nhích một chút nào, không có cách nào khác tôi chỉ có thể ôm nó chậm rãi đi xuống, khi đến chỗ sâu trong hạp cốc, tôi mơ hồ cảm thấy không thích hợp.
Nhị gia đã nói, ba mươi năm trước hắn tới nơi này, cây cối trong hạp cốc bị hắn chém đứt có thể một lần nữa mọc trở lại như trước, nhưng lúc này đây chú trung niên đi ở phía trước, cầm trong tay một cây đại đao giúp chúng tôi dọn dẹp cỏ dại cùng cành lá tràn lan, tôi quay đầu lại nhìn lại, những cái cây đó tuy rằng một lần nữa mọc lại nhưng màu sắc lại bất đồng.
Vốn dĩ là màu xanh lục cỏ dại, sau khi bị chém đứt lại mọc ra màu đỏ!
“Chậm đã! Đều dừng lại đi!” Tôi vội gọi mọi người dừng bước chân, mọi người dừng chân nhìn lại tôi, tôi lấy ra chủy thủ, dùng sức cắt một đao ở trêи cánh tay của tôi, sau đó nhìn chằm chằm miệng vết thương.
Mà miệng vết thương phát sinh biến hóa, làm mọi người đều kinh hãi…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.