Sau khi đêm xuống, tôi xem kỹ vị trí đánh dấu trêи bản đồ liền thu thập đồ vật hướng về vị trí đánh dấu hài cốt màu máu kia chạy đến.
Cát Ngọc vốn là muốn đi cùng tôi, nhưng tôi nghĩ một chút cuối cùng vẫn là khuyên nàng không nên đi, để cho nàng cùng Tô Trinh tạm thời ở lại phòng.
Trêи người tôi có Kim Lân Tỏa Tử Giáp, lại có Thái Tuế sống cùng với Thiết Tâm của Lão Tổ, nắm giữ những thứ này tôi tuy không thể nói đánh đâu thắng đó nhưng chí ít gặp phải lúc chuyện vẫn có thể đối phó.
Chạy tới vị trí đánh dấu bộ xương màu máu trêи bản đồ, tôi phát hiện nơi này là một cái hồ nhân tạo, cùng hồ nước trong công viên Bắc Hải ở nội thành thông tiếp nhau, hơn nữa nơi này vào hai ngày nghỉ cuối tuần còn có nhạc nước.
Tối hôm nay rất ít người, ngoại trừ vài cặp nhân nhỏ ngồi ở bên hồ liếc mắt đưa tình, tôi không nhìn thấy thân ảnh của ai khác, bên hồ rất là yên tĩnh, tôi ngồi một mình ở trêи ghế đá châm một điếu thuốc, thầm nghĩ:
Người cao nhân kia chỉ điểm cho tôi, nói cơ hội này của tôi đến rồi. Tôi sẽ tìm được khung xương trong suốt, nhưng cũng không thể từ trêи trời rơi đến trong miệng của tôi chứ?
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên trời nổi lên mưa nhỏ, mưa phùn vấn vương, cơn mưa này vô cùng đột nhiên, cũng rất yên tĩnh.
Rất nhiều người đều không mang cây dù, những kia cặp tình nhân nhỏ kia vội vàng nắm tay rời khỏi mảnh hồ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672093/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.