Chương trước
Chương sau
Trần Vĩ nói:
“Ta cũng không biết ah! Đây là lãnh đạo vận tải Đông Phong nói với ta, năm đó lúc chiếc xe này hoạt động trở lại có thể gọi là một cái xe nát a, ta cũng đã kể cho ngươi nghe khi đó ta là người đầu tiên nhận chức tài xế. Khi đó lái xe ngươi đều không thể nào biết được săm lốp lúc nào sẽ bay ra ngoài”.
“Cao tầng quản lý nói cho ngươi không thể mở ra chỗ điều khiển hay sao?” Tôi nhỏ giọng hỏi.
Trần Vĩ nặng nề gật đầu nói:
“Sau đó xe này thật sự là quá nát, căn bản là không chạy được, phanh đều không dùng được, nhiều lần suýt chút đụng vào người ta, ta liền xin bên trêи có thể hay không sửa chữa tổng thể một lần, bên trêи nói muốn sửa gì cũng đều được, nhưng chính là chỗ điều khiển không được đụng vào, không được mở ra.”
Tôi không nói lời nào, Trần Vĩ nói tiếp:
“Vì lẽ đó chỗ điều khiển ta không mở ra, cũng vẫn không để ý đến. Về sau đổi vài tài xế, ta đều nói không thể mở ra chỗ điều khiển, bọn họ trêи căn bản là không mở.”
“Cái xe này sau khi tôi xảy ra tai nạn đã mang đến nơi nào sửa chữa?”
Trần Vĩ không hề nghĩ ngợi, nói: “Gara ô tô, nằm bên kia con phố, cái cửa hàng thứ hai.”
Tôi nói: “Sao lại mang đi sửa xa như thế?”
Trần Vĩ sững sờ, có chút lúng túng nói: “Khà khà, bên trêи cấp có ít tiền, mà sửa ở đó lại khá là rẻ, lão đệ ngươi hiểu mà.”
Ý Trần Vĩ tôi đương nhiên hiểu, một dạng công ty cho một hoặc năm vạn tệ đi tu sửa, Trần Vĩ không thuê xưởng sửa chữa riêng mà chọn một gara ô tô nhỏ một chút để sửa. Như vậy liền chiếm không ít tiện nghi rồi, chỉ tốn khoảng 20% – 30%, chỗ tiền còn lại đương nhiên là vào túi hắn.
Haizz, làm lãnh đạo quả nhiên đều có loại thiên phú này.
Tôi nghĩ một chút rồi nói:
“Tạm thời không cần lo. Hai ta cũng không nên mở ra ghế điều khiển, vạn nhất những thợ máy kia cũng không có mở ra, chúng ta lại cố tình đi mở, chẳng phải là chết không có chỗ chôn sao?”
Trần Vĩ ừ một tiếng, cảm thấy có đạo lý.
Tôi còn nói:
“Tôi trước tiên xuất phát đi một chuyến đêm nay, sáng ngày mai tôi sẽ đi gara kia xem một chút”.
Gara ô tô ở Bắc Giao. Đó là một con phố chúng tôi hay gọi là phố ô tô, cả dãy cửa hàng đều là sửa chữa ô tô. Xe buýt, xe tải, ô tô, chỉ cần là bốn bánh, không quan tâm là chạy dầu hay chạy xăng, đều có thể sửa chữa.
Thời điểm xuất bến, tôi cảm thấy ʍôиɠ ghế rất vững vàng, rất mềm mại, ngồi lên rất thoải mái. Có lẽ trước kia cảm thấy quá xóc là do chất lượng ghế quá tệ..
Một đường thẳng đến trạm Tiều Hóa, tôi vừa dừng lại 3 phút, trong lòng đang suy nghĩ xem tiếp sau nên làm chuyện gì, bỗng nhiên có hai người lên xe ở trạm Tiều Hóa.
Tôi định thần nhìn lại, chính là Nhị gia cùng chú trung niên! Chỉ có điều sắc mặt của hai người đều không được tốt cho lắm.
Tôi giật mình kinh ngạc, suýt chút nữa đã nhảy qua cửa sổ bỏ chạy. Hai người bọn họ lên xe, mừng rỡ: “A Bố, rốt cuộc tìm được ngươi rồi.”
“Đừng tới đây!” Tôi không chần chừ lập tức quát ra một câu, bầu không khí lập tức trở nên rất quái lạ, đại thúc cùng Nhị gia cũng là sững sờ ngay tại chỗ hỏi: “Làm sao vậy?”
Tôi nói: “Ác… Cái này, bảng điều khiển bị rò điện, một người ở đây không có chuyện gì, hai người trước tiên đừng tới đây a, ta kết thúc chuyến trở về còn phải sửa chữa.”
Kiến thức về điện tôi không hiểu lắm, nhưng tôi biết chắc chắn rằng nếu như có rò điện thì tụ tập càng ít người càng tốt.
Tôi cho rằng hai người bọn họ khẳng định cũng không biết, ai ngờ chú trung niên sững sờ sau đó hỏi tôi:
“Chuyện gì xảy ra? Nói với ta nguyên nhân, ta tới giúp ngươi sửa, thời gian ở bộ đội đặc chủng, máy bay xe tăng ta đều lái qua so với thứ này còn phức tạp hơn nhiều.”
Khi nói chuyện chú trung niên liền đi tới, hơn nữa đưa tay sờ về phía sau thắt lưng của mình.
Tôi giật mình một cái, rút ra chủy thủ cao giọng quát: “Đừng nhúc nhích! Tới nữa ta liền phải đánh rồi!”
Nhị gia giống như đã hiểu, vội đưa tay ngăn lại chú trung niên, nói:
“Tiểu tây trang, đợi lát nữa, ngươi còn nhớ không A Bố cùng chúng ta nói qua một loại Mai Hoa Chuyển Tâm Thuật?”
Chú trung niên cũng đã hiểu, lúc này cười ha ha, giơ hai tay lên làm dáng đầu hàng, nói:
“Ha ha ha, A Bố tiểu tử này hiện tại được rồi a, trí nhớ tốt, không tồi!”
Tôi nói: “Nhị gia, đại thúc, tôi không biết hai người hiện tại có cùng chung thuyền với tôi hay không, nếu như sau này xác nhận tôi là hiểu lầm các người, tôi sẽ xin lỗi, thế nhưng tình cảnh hiện tại ngàn cân treo sợi tóc, xin thứ cho tôi phải cẩn thận, hai người chớ lại gần tôi.”
Nhị gia sang sảng nói: “Rất tốt, làm đúng, tiểu tây trang, đi, hai ta ngồi phía sau.”
Tôi xuất phát xe, không ngừng từ kính chiếu hậu nhìn lại, hai người ngồi cùng một chỗ vừa nói vừa cười, thỉnh thoảng cao giọng nói với tôi: “A Bố, lúc trở lại, ta mang cho ngươi một thứ tốt.”
Tôi cười về: “Đại thúc, có thứ gì tốt à?”
“Trở lại ngươi sẽ biết.”
Tôi thả lỏng cảnh giác rất nhiều, nhưng không phải toàn bộ không đề phòng gì. Tuy rằng vừa nãy tôi chú ý trêи tay của chú trung niên cùng nhị gia đều không có mang loại nhẫn thép kia, nhưng nói ở trường hợp xấu, khó tránh khỏi việc bọn họ bị khống chế qua chỗ khác.
Trở lại tổng trạm, tôi gọi cả Cát Ngọc cùng Tô Trinh lên, lúc này chúng tôi năm người đứng ở cửa túc xá, tôi nhỏ giọng hỏi Cát Ngọc: “Nàng xem hai người bọn họ có vấn đề hay không?”
Cát Ngọc lắc đầu nói: “Trúng Mai Hoa Chuyển Tâm Thuật, không cách nào nhìn ra được, chỉ có thể tìm đồ vật khống chế tâm trí, như vậy mới có thể xác định đến tột cùng có bị khống chế hay không.
Tôi, nhìn nhị gia cùng chú trung niên, cuối cùng cắn răng một cái, nói: “Đi, đêm nay tôi mời hai người đi tắm nước nóng!”
Đây thực sự là không còn cách nào khác nữa rồi, không để cho bọn họ cởi sạch thì tôi không cách nào xác nhận trêи người bọn họ tột cùng có thứ gì khác hay không.
Chú trung niên cùng Nhị gia giống như chuột trong lồng, tỏ vẻ hết sức ngán ngẩm, Nhị gia nhún vai không sao cả nói:
“Ngâm nhiều ngày như vậy, trở về tiếp tục ngâm, rất tốt ah.”
Chú trung niên bất đắc dĩ nói: “Ai, A Bố a, ngươi đây là thần kinh mẫn cảm hơi quá ah.”
Tôi nhưng là đường đường chính chính nói:
“Hết cách rồi, Mai Hoa Chuyển Tâm Thuật là thứ biến thái nhất tính đến nay tôi đã gặp, là thuật số quỷ dị nhất, một chiêu này thật sự khiến người ta khó lòng phòng bị, nó có thể làm cho người thân nhất phản bội mình, vì vậy tôi nhất định phải cẩn thận.”
Tưởng tượng Cát Ngọc đều có thể phản bội tôi… tôi nào dám dễ dàng tin tưởng Nhị gia cùng âu phục đại thúc ah.
Lúc lấy xe đi tắm nước nóng, Trần Vĩ nghe được cũng nói đi theo, tôi vốn là không muốn mang hắn, chỉ lo đến lúc đó xảy ra nguy hiểm gì. Nhưng Trần Vĩ là cố tình thích đi cùng, thích ngâm mình, tìm tiểu muội muội, còn luôn nói chính mình có thẻ hội viên bạch kim ở Mỗ Mỗ Sauna
Cuối cùng mang theo hắn đi cùng.
Trước khi ngâm mình trong bồn tắm, tôi nhìn chằm chằm hai người chú trung niên cùng Nhị gia khi cởi hết quần áo, nhìn đến mức hai người họ thấy lúng túng.
Đặc biệt là Nhị gia, hắn trầm trọng nói: “A Bố a, Nhị gia ta cũng là người già đầu, ngươi đừng có nhìn như vậy được không?”
Không nói hai người bọn họ lúng túng, tôi cũng lúng túng a, xu hướng ȶìиɦ ɖu͙ƈ của tôi là rất bình thường, tôi không phải gay. Nhưng vì an nguy của mọi người, tôi chỉ có thể làm như vậy.
Nhìn kỹ thân thể hai người họ, trước trước sau sau nhìn kĩ nhiều lần, cuối cùng tôi mới xác định trêи người hai người bọn họ không có bất kỳ đồ vật dư thừa nào, nhẫn, vòng tai, dây chuyền, vòng tay, không có thứ gì.
Xuống tắm, tôi triệt để thả lòng, bốn người bọn tôi nằm ở cạnh bể, tôi nói: “Nhị gia, đại thúc, xin lỗi, cái này cũng là không có biện pháp nào ah.”
Nhị gia vẫn rất lúng túng, không nói lời nào. Chú trung niên rất nhanh thoải mái, hắn nói: “Thời điểm ta tiến vào bộ đội đặc chủng, kiểm tra so với cái này càng nghiêm ngặt, ngươi cũng không biết là kiểm tra như thế nào đâu.”
Tôi chưa từng đi lính, nhưng tôi có nghe nói quá kiểm tra, đây quả thật là so với tôi này mạnh mẽ hơn nhiều
Trong lúc ngâm mình, Trần Vĩ muốn gọi mấy người phục vụ đi lên đấm bóp cho chúng tôi, vừa đi ngang qua tủ quần áo chợt nghe tiếng chuông điện thoại của Trần Vĩ liên tục vang lên
Trần Vĩ gọi nhân viên mở ra ngăn tủ. Mới vừa tiếp điện thoại, liền nghe giọng một người phụ nữ lớn tiếng gọi loạn: “Ai nha, quản lý Trần a, ngươi ở đâu à? Mau mau trở về ah! Mau trở lại ah!”
m thanh âm này nghe rất thê thảm, tôi cùng Nhị gia, đại thúc đột nhiên đều sững sờ.
Trần Vĩ nói: “Thôi tỷ, đừng nóng vội, đừng nóng vội, có gì từ từ nói.”
“Cái gì từ từ nói ah! Xảy ra án mạng, tiểu Vương chết ở trêи xe 14 ah!” Thôi tỷ la lớn, bên cạnh tiếng người huyên náo, hò hét loạn cào cào, phỏng chừng toàn bộ nhân viên ở tổng trạm đều bị đánh thức.
Trần Vĩ rầm một tiếng nuốt nước bọt, liền vội vàng hỏi: “Tiểu Vương, chết ở… Chết ở vị trí nào trêи xe?”
Tôi không biết Trần Vĩ tại sao hỏi như vậy, Thôi tỷ mang theo một tiếng khóc nức nở nói: “Ai nha, nằm nhoài chỗ ghế ngồi tài xế, thất khiếu chảy máu a, ngươi mau mau trở về đi, chúng ta không có phụ trách được ah!”
Cúp điện thoại, Trần Vĩ vỗ vỗ mu bàn tay, nhìn tôi một cái kinh hoàng nói: “Lão đệ, ta gạt ngươi làm một chuyện, lần này hai ta phải xong đời rồi…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.