Tôi nhìn theo phương hướng ngón tay nàng chỉ, là phía dưới chân, nàng đi giày cao gót, ngày thường là nàng không đi giày cao gót.
Tôi nói: “Giày cao gót sao? Ta chưa bao giờ đi giày cao gót, cũng chưa mua giày cao gót bao giờ.”
Tô Trinh tức giận nói: “Thật là đầu đất, ta là nói ATM, là máy ATM! Ngươi dùng là thẻ của Trần Vĩ. Chúng ta ở trong ngân hàng tra được tin tức, hiểu chưa?”
Tôi vỗ trán, nhất thời ảo não không thôi, lấy thông tin lịch sử giao dịch ở ngân hàng, là phải chính chủ nhân của thẻ đi yêu cầu, nếu như tôi dùng thẻ của chính mình thì đã không có chuyện gì, bọn họ là không cách nào lấy được, thế nhưng bây giờ là dùng thẻ của Trần Vĩ.
Bọn họ tìm hiểu sự việc, tới tìm Trần Vĩ, đánh cho hắn một trận, cho hắn đi ngân hàng điều tra thông tin giao dịch trêи thẻ tôi cầm, như vậy liền biết tôi đã rút tiền ở đâu, sau đó liền có thể tìm thấy tôi.
“Mang đi!”
Cát Ngọc không muốn phí lời, trực tiếp lạnh giọng nói một câu sau đó quay đầu đi ra ngoài
Mấy gã mặc đồ đen, đeo kính đen đi tới, đang muốn mang còng tay cho tôi, tôi đột ngột đạp xuống đất vươn mình lên, lớn tiếng quát:
“Một đám ngu ngốc, thật sự cho rằng ta sẽ ngồi im chờ các ngươi tới bắt ư!”
Ở góc ban công có một ô cửa sổ tôi vẫn luôn để mở, hơn nữa tôi còn giấu ở chỗ này cái dù nhảy giản dị lần trước chế tạo nhưng chưa dùng tới.
Có lúc có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672076/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.