Editor: Sên
Người phụ nữ kia nói: Được
Lập tức cô ta liền ngồi trêи chiếc ghế dài bụi bặm bên cạnh tôi. Cô ta vừa mới ngồi cạnh, tôi liền ngửi thấy một mùi máu tanh nồng nặc
Thứ mùi này giống với mùi thịt lợn bán ở chợ, có mùi tanh giống nhau. Theo như cái tôi vừa lấy ra lúc nãy thì cái đùi gà này mùi có chút khác.
Tôi không lộ ra vẻ gì, liếc mắt nhìn về hai bên đường phố tối tăm, mơ hồ cảm thấy trong bóng tối có thật nhiều hơi lạnh và cả những con ngươi nhìn tôi chằm chằm
“Đại tỷ, chó này chị mua ở đâu thế?” Tôi nhìn chằm chằm con chó hoang, cười hỏi
Người phụ nữ kia cười nói: Mua ở trêи chợ chứ sao, nhưng mà lại không có nhiều thời gian chăm sóc nó, làm sao vậy?
“Vậy à, thế con chó kia cũng là ngươi mua à?” Tôi chỉ vào phía sau cô ta hỏi.
Khi nàng ta xoay người qua chỗ khác, trong nháy mắt tôi vội vàng giơ tay lên, móc từ trong túi ra một thanh kiếm nhỏ bằng gỗ đào. Đây là Nhị gia cho tôi, hai ngày nay tôi đã điêu khắc lại nó rồi, cắt xén đi không ít, có thể cất vào trong túi
Vụt một tiếng, tôi cầm thanh kiếm gỗ đào cắm vào trêи tay trái đặt trêи ghế gỗ!
Một chiêu kiếm này giống như cắt đậu hũ, trực tiếp đâm vào trong bàn tay của nàng ta, lúc này vết thương của cô ta bắt đầu toả ra rất nhiều khói trắng, ngửi vào làm người ta buồn nôn.
Cô ta kêu to một tiếng, vùng tay thoát khỏi kiếm gỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672058/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.