Editor: Mẫn Mẫn
Nhìn thấy người dẫn đầu, tôi sững sờ.
Tôi từng nghĩ đến tất cả mọi người, nhưng tuyệt nhiên không nghĩ tới hắn.
“Bác Hải! Bác giả chết?” Tôi trừng hai mắt, kinh ngạc hỏi.
Bác Hải hừ lạnh một tiếng, nói: “Không sai! Ta chính là muốn chờ các ngươi tìm tới hang rồng Thiên Sơn, rồi sau đó mới đến. Bí mật của Nhân Vương kinh, sư phụ của ta cũng từng nói cho ta biết. Thứ này làm sao có thể để rơi vào tay các ngươi?”
Lúc nói chuyện, bác Hải tháo mặt nạ ra, hai tay chắp sau lưng, bộ dáng giống như đã tính toán kỹ càng. Xem vẻ mặt của hắn, giống như hôm nay tôi cùng lão tổ chết chắc rồi.
Lão tổ hừ lạnh một tiếng, nói: “Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn giết ta?”
Bác Hải cười ha ha một tiếng, nói: “Ta đương nhiên không giết được ngươi, thế nhưng, dựa vào hắn? Không thể giết chết ngươi sao?”
Dứt lời, bác Hải bỗng nhiên hướng lên trời phất tay, phía sau một đám người đeo mặt nạ lập tức tránh ra, nhường đường.
Tôi nâng đèn pin cầm tay chiếu về con đường bọn chúng vừa mở. Trong bóng tối chậm rãi bước ra một đám người mặc đồ đen đeo mặt nạ, bọn họ khiêng một cái kiệu, bên trêи một người mặc bào phục màu tím đang ngồi, mặt mũi trắng nõn, nhưng rõ ràng đã già yếu.
Người này, tôi chưa từng gặp, cảm giác hắn
rất quái lạ. Bởi vì… thằng cha này nên nói thế nào đây. Xem tướng mạo, vóc
người, y phục, giống như là đàn ông, nhưng ý cười nổi lên trong khóe mắt cùng
khóe miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672037/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.