Chương trước
Chương sau
Vết thương trêи cổ người kia phun ra đầy máu tươi, tôi đoán nói chuyện cũng rất khó khăn, không biết khí quản có bị lão tổ cắt đứt không. Nhưng mà ý chí muốn sống để hắn kiên trì nói ra một câu: “Ta..ta cũng không biết. Bọn họ nói…nói..chỉ cần tới nơi này đào được..đào được..”
Tràn ngập thanh âm cầu xin, ở chỗ này đột nhiên im bặt, lời nói còn sót lại bị gió lạnh trong đêm đen giữa sa mạc thổi bay. Lão tổ ném cỗ thi thể này xuống, nhìn vào bên trong hố đất, kia chính là những con sâu ăn tử thi, tầng bên ngoài đã không còn nhúc nhích. “Đồ đệ, lấp cái này đi” Lão tổ nhặt trêи đất một cái xẻng sắt đưa cho tôi.
Tôi đang muốn lấp hố, lão tổ nhấc hai chân lên trực tiếp đem hai bộ thi thể này cho đá vào trong hầm. Tôi sững sờ hỏi: Hai bộ thi thể này tốt xấu gì cũng bị lưu lạc bên ngoài. Gia đình nhìn thấy cũng có thể đem về nhà mai táng mà” Lão tổ lắc đầu nói: “Hắc Long dẫn núi đã sớm bị đào ra, đã sắp thành hình, bây giờ lại bị chết rét nên nhất định phải dùng thịt trêи thi thể hai người bọn họ để tiếp tục nuôi nấng những Hắc Long dẫn núi này. Nếu số lượng không đủ sẽ không bao giờ tiến được vào trong núi. Thứ hai là thi thể ở chỗ này cảnh sát sẽ phát hiện, phiền phức càng nhiều
Tôi thở dài, cảm thấy hai người bị lão tổ giết chết kia hẳn là cũng không hề biết gì, hoặc là bị số tiền lớn lừa gạt đến chỗ này. Sau khi đem hai bộ thi thể này lấp xong, lão tổ hút một điếu thuốc, lúc trở lại nói với tôi: “Đồ đệ, nếu như lần này chúng ta chết tại Thiên Sơn, ngươi có hận ta không?
Gió trêи ghềnh bãi sa mạc quá lớn, tôi đang dùng hai tay cầm cái bật lửa đốt thuốc, liên tục đánh mười mấy lần, cái bật lửa không phải là hỏng, chỉ tại gió quá lớn nên không cách nào đốt được. Mà giờ khắc này nghe lão tổ nói ra câu đấy, tôi liền lâm vào bối rối. Đem khói từ trong miệng nhả ra ngoài, tôi cuống quýt hỏi: “Lão tổ, ngươi nói cái gì? Chúng ta chết ở Thiên Sơn? Chúng ta?”
Lão tổ gật đầu nói: “Đúng, ta cũng có khả năng sẽ chết ở trong này. Cái này ta không nói rõ được”
“Lão tổ, không phải thân thể ngươi bất tử sao? Vĩnh viễn không bị tiêu diệt?”
Lão tổ cười ha ha ngẩng mặt lên trời, ở trong màn đêm cười nói: “Cái gọi là bất tử bất diệt chỉ là đặc thù than thể mà thôi. Nếu như từ bây giờ nhốt ta vào một cái sơn động, vậy thì đúng là mãi mãi không bị tiêu diệt, nhưng nếu gặp phải tình huống nguy hiểm từ bên ngoài, ta cũng có khả năng không thoát được.”
Nói xong lão tổ đem điếu thuốc trêи môi hắn đưa đến chỗ tôi, ý tứ rất rõ ràng, muốn tôi mồi lửa. khi còn bé, tôi nghe người lớn nói không thể cùng người khác chung thuốc lá. Bởi vì thuốc lá biểu thị cho việc chết già. Nhưng tôi hiện tại còn chưa có kếtt hôn, chắc là không có chuyện gì.
Bắt lấy thuốc lá của lão tổ, châm lửa, lúc đưa lại cho hắn tôi sâu kín nói: “Lão tổ, nếu Thiên Sơn nguy hiểm như vậy, ngươi lại có khả năng chết ở bên trong đó, vậy tại sao còn muốn đi?
Lão tổ nói: “Trước khi gặp ngươi ta ngủ đông đã…nhiều năm rồi, vẫn muốn đi nhưng cũng không dám đi. Sau khi gặp gỡ ngươi ta mới dám đi.” Mọi người đều không phải đầu đất, ý tứ trong lời nói của lão tổ tôi cũng hiểu được, bởi vì trong tay tôi có Mắt Quỷ, vật ấy có thể xoay chuyển thời không, nếu như có thể nắm giữ ảo diệu trong đó thì cho dù là chết rồi cũng có thể bắt đầu lại
Gió lạnh từng trận gào thét, cứ thế mà qua thổi như ông lão tức giận trách chúng tôi liều lĩnh. Trở lại xe, Nhị gia hỏi tôi: “A Bố, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?”
Tôi nói: “Để lão tổ nói đi, tôi cũng không hiểu lắm”
Lão tổ lạnh nhạt nói: “Việc nhỏ, không có gì để nói” Sau đó trong xe lại chìm vào yên tĩnh, bác Hải, Nhị gia, chú trung niên cả ba người đều bối rối. Yên tĩnh mấy phút, loại cục diện này thật sự là lung túng, chú trung niên hỏi một câu: “Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì? Khi nào thì tiến vào Thiên Sơn?”
Lão tổ liếc mắt nhìn dãy núi Thiên Sơn nói: “Không biết, chắc phải trong khoảng ba ngày. Nếu như trong vòng ba ngày chúng ta vẫn trốn ở trong xe ăn lương khô, ta nghĩ đây chắc chắn là một ác mộng.”
Lão tổ không giải thích cụ thể cho chúng tôi chuyện Hắc Long dẫn núi, chỉ để lại cho chúng tôi những thắc mắc. Cuối cùng tôi không nhịn được, liền hỏi một câu: “Lão tổ, Hắc Long dẫn núi rốt cuộc là cái gì? Ngươi có thể nói cho ta biết không?”
Lão tổ suy nghĩ một chút nói: “Một con rồng. Một con rồng đen khổng lồ hoành thông trời đất (vượt qua thiên đàng và trái đất?)”
Tôi thở dài, lắc lắc đầu, lão tổ nói như vậy, theo tôi nghĩ chính là vô nghĩa. Rồng là không tồn tại, còn một ccon rồng đen khổng lồ hoành thông trời đất…
“Ta buồn ngủ, ngủ một lát, có gì thì gọi ta” Nói xong tôi nghiêng đầu tựa trêи cửa sổ xe bắt đầu ngủ. Không biết ngủ bao lâu, xe rõ ràng chấn động giống như là gầm xe có một đôi tay lớn đột nhiên nắm lấy. Toàn bộ xe bị chấn động bất thình lình làm cho tỉnh lại, tôi xoa xoa cặp mắt ʍôиɠ lung, hướng về phía ngoài cửa xe nhìn lại, lúc này trêи trời mơ hồ thấy có chút hào quang màu xanh, nhìn dáng vẻ thì đã là hừng đông rồi
“Đã xảy ra chuyện gì?” Chú trung niên hỏi một câu
Lão tổ không nói gì nhưng trong mắt như muốn bốc lên ánh sang, bởi vì ở chỗ sa mạc mênh ʍôиɠ này lại có gió cát thổi lên! Cát thổi đầy trời, như muốn thổi cho ô tô của chúng tôi hỏng. Mọi người có chút hoảng hốt nhưng lão tổ lại mừng rỡ lạ thường!
“Đúng! Thời cơ đã đến!” Lão tổ đẩy cửa xe, lúc này đứng ở trong cát mở to hai mắt nhìn mặt đất trêи sa mạc. Lúc này sắc trời còn chút tối, ánh sao trêи trời cũng có thể dễ dàng phân biệt được, cát thổi quần áo trêи người của lão tổ bay phần phật, thế nhưng hắn lại đứng bất động trong gió
Tôi có chút lo lắng thay lão tổ, nếu như bão cát mạnh hơn một tí nữa có thể sẽ thổi bay hắn luôn. Nhưng tôi phát hiện lo lắng này là thừa, bơi vì trận bão cát này rất nhanh đã tiêu tán.Lão tổ nhanh chóng trở về, lúc này vọt vào trong xe khởi động động cơ, trêи mặt hiện rõ sự mừng rỡ :”Chuẩn bị đi vào Thiên Sơn!”
“Hắc Long dẫn núi tới rồi à?” Tôi hỏi một câu. Lão tổ cười nói: “Một nén nhang (1 giờ) nữa Hắc Long dẫn núi nhất định sẽ xuát hiện!”
Vừa dứt lời, xe Charade bắt đầu truyền đến tiếng ầm ầm giống như sàn xe duỗi ra vô số bàn tay không ngừng đầy ô tô. Sau khi lão tổ khởi động ô tô, chúng tôi đi ngược lại núi Thiên Sơn mười mấyy mét, chờ tôi quay đầu lại nhìn về phía mặt đất, nhất thời trợn mắt ngoác mồm, miệng đều biến thành chữ O! Không chỉ riêng tôi, còn có chú trung niên, Nhị Gia, bác Hải bốn người đều choáng váng. Nguyên bản mặt đất tràn đầy cát, bây giờ giống như được hô hấp, đất không ngừng chuyển động, tôi giơ kính viễn vọng lên nhìn, phát hiện ra trêи mặt đất có vô số con sâu màu đen khoan (chui) ra, Những con sâu kia có to có nhỏ, nhìn giống như bọ hung, cũng có chỗ to như bọ hung nhưng nhìn kỹ thì tuyệt đối không phải. Loại sâu này lão tổ đã từng nói cho tôi biết, đây gọi là thi thiêu! Là loại sâu chuyên được nuôi dưỡng trêи thi thển
Ban đầu, tôi cho rằng chỉ có chỗ đất kia mới có loại sâu này, không ngờ, mặt đất một khi bắt đầu nhúc nhích, thì không có cách nào dừng lại, giống như con bọ chui ra khỏi đất, trêи đất chui ra càng nhiều sâu. Nhìn lại, nguyên một vùng sa mạc toàn màu vàng rộng lớn bây giờ lại phủ kín toàn màu đen, chằng chịt sâu khiến cho chúng tôi tê cả da đầu! Người mắc chứng sợ đông người như tôi nhìn liền cảm thấy cả người khó chịu. Những con sâu kiachui ra khỏi cát, bây giờ lẫn lộn chồng chất leo lên nhau.
Tôi hỏi lão tổ: “Đây chính là Hắc Long dẫn núi hả?”
Lão tổ ừ một tiếng, nói: Đợi thêm mấy phút nữa, chúng nó sẽ mang theo chúng ta tiến vào Thiên Sơn “. Vừa dứt lời thì những thi thiêu kia liền bắt đầu nỗ lực dùng đôi cánh sau lưng, có con có thể bay, có con còn đang cố gắng thích ứng hoàn cảnh trêи mặt đất, lúc này ghềnh bãi trêи sa mạc yên ắng lạ thường, không có một cơn gió cát nào.
Vào đúng lúc này kỳ tích rốt cục xuất hiện!
Phóng tầm mắt nhìn xuống ghềnh bãi ngàn dặm trêи sa mạc, sâu đen chằng chịt kia đồng thời vỗ cánh bay về phía giữa không trung, chúng nó như là có tổ chức cứ như vậy mơ hồ ở giữa không trung hợp thành một con rồng đen khổng lồ!
Chúng tôi trừng mắt nhìn con rồng đen khổng lồ do hơn một triệu con thi thiêu tạo thành, không khỏi khϊế͙p͙ sợ vạn phần! Những con thi thiêu này nhất định là đã trải qua huấn luyện đặc thù! Lão tổ nhìn chằm chằm giữa không trung, một con rồng hoành thông trời đất, nói: “Không muốn chết, thì hiện tạicó thể xuống xe, chờ ta phát động ô tô xong thì các ngươi không có lựa chọn khác nữa…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.