Editor: Cua
Giết chết một người, người còn lại giải quyết khá là đơn giản.
Lão tổ xoay người lại, nhìn chằm chằm người mặc hý bào Chung Quỳ, nói: Tiểu Hải, chỉ bằng chút bản lãnh này cũng muốn giết ta? Đã quên nói cho ngươi biết.Bản lĩnh sư phụ ngươi truyền cho ngươi, ta cũng biết!
Chung Quỳ tỏ rõ vẻ tức giận, nhìn chằm chằm lão tổ, cũng không nói chuyện, chỉ là tôi rõ ràng thấy được thân thể Chung Quỳ đang run rẩy. Nhưng có thể hắn cũng rất tức giận.
Hôm nay sẽ để ngươi biết chút bản lĩnh thực sự đến tột cùng là như thế nào!
Dứt lời, lão tổ quát lên một tiếng lớn: Lại đây!
Cùng luc đó, cánh tay phải của lão tổ tăng vọt vài chục trượng (1 trượng = 4m),một tay bóp cổ Chung Quỳ, quát lên: Thiên địa Ngũ Hành, lưu ta trong đó, vô tướng chi thuật, không hướng không đoán!
Nãy Chung Quỳ từ nãy tới giờ vẫn im lặng không nói, bỗng nhiên mặt mũi kinh hãi, run rẩy nói: Vô tướng thuật?
Đúng như dự đoán. Trong một khắc, lão tổ đem Chung Quỳ kéo đến trước mặt mình, duỗi ra cái tay còn lại lau khuôn mặt Chung Quỳ, lau một cái trêи mặt Chung Qùy, sau đó nhìn lại, tôi không khỏi ngơ ngác kinh hãi.
Mặt của Chung Quỳ, hoàn toàn biến mất không thấy!
Nói cách khác, hắn không có mặt, trêи phần đầu không có ngũ quan, nói không ra lời, cũng không nghe được âm thanh, càng nhìn không ra bất cứ thứ gì.
Lão tổ buông lỏng tay ra, hai tay chắp ở sau lưng. Hỏi tôi: Học được vô tướng thuật chưa?
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672010/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.