Chương trước
Chương sau
Editor: Cua
Cát Ngọc! Tôi hét to một tiếng, nhất thời cảm thấy trời đất quay cuồng, Cát Ngọc thật sự bị chú Quỷ tóm lấy.
Chú Quỷ nhìn thấy phản ứng của tôi, rất là thoả mãn, một tay của hắn giơ bình thủy tinh. Cái tay còn lại đưa về phía tôi, nói: Đều là người thông minh, đến đây đi, dùng mắt quỷ đổi lấy người ngươi yêu.
Cát Ngọc trêи mặt đầy nước mắt, dùng sức vỗ bình thủy tinh, nói cái gì cũng không cho tôi giao ra mắt quỷ. Tôi không biết mắt quỷ đến tột cùng quan trọng bao nhiêu, càng không biết tại sao có nhiều người muốn cướp đi mắt quỷ như vậy.
Tôi chỉ biết, Cát Ngọc đối với tôi rất quan trọng.
Nếu như ta giao ra mắt quỷ, ngươi nhất định sẽ thả Cát Ngọc sao? – Trong bóng tối, tôi hỏi.
Chú Quỷ cười ha ha, vội vội vã vã gật đầu nói: Đúng, đúng, ngươi tới, một tay giao ra mắt quỷ. Một tay đổi về Cát Ngọc.
Chú Quỷ nói để tôi đi qua, nhưng hắn lại từng bước một ép tới, chú tủng niên híp mắt, tùy thời mà động.
Tôi móc mắt quỷ ở trong túi ra, trong bóng tối mắt quỷ lập loè ánh sáng màu u lam (màu xanh biển nhưng không sáng mà tối đi),tôi thấy lúc Quỷ thúc nhìn thấy hạt châu màu u lam này, con mắt lập tức sáng lên.
Ngươi trước tiên đưa Cát Ngọc cho ta! Nếu không taliền đập nát mắt quỷ!
Tôi bỗng nhiên nắm lấy mắt quỷ. Dùng bàn tay che đi ánh sáng của mắt quỷ. Chú Quỷ ngẩn ra, liền vội vàng nói: Ài, đừng nóng vội, ta thả Cát Ngọc ra trước, ngươi đem mắt quỷ giao cho ta.
Tôi biết mục đích của tất cả mọi người đều là muốn lấy mắt quỷ, lúc này chú trung niê mở đèn pin cầm tay ra, chiếu lên người chú Quỷ. Tôi muốn tận mắt nhìn hắn thả Cát Ngọc.
Trong bóng tối, ánh sáng chiếu rọi ở trêи người chú Quỷ, tôi dĩ nhiên nhìn thấy hai mắt chú Qủy đều tản ra ánh sáng u tối, ta nhớ chỉ có mắt động vật mới có thể phát sáng như thế.
Chẳng lẽ chú Quỷ là yêu tinh?
Chú Quỷ nhẹ nhàng vặn nắp bình ra, trong bình Cát Ngọc hóa thành một ánh hào quang biến mất không còn tăm hơi, một khắc sau, thân ảnh Cát Ngọc bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh tôi. Nàng ôm tôi bắt đầu khóc lớn.
Ha ha, các ngươi đã đoàn tụ, cũng nên đem mắt quỷ đưa cho ta chứ? Chú Quỷ đi từ từ đi qua, trêи mặt mang ý cười hiền hòa.
Tôi một tay ôm Cát Ngọc, nhẹ nhàng vỗ bờ vai của nàng, một tay kia lặng lẽ đưa về phía trong lồng ngực.
Phập!
Một tiếng đao đâm vào thân thể truyền đến, tôi cắn răng, cầm lấy một cây chủy thủ, hung hăng đâm vào bên trong trái tim Cát Ngọc!
Cát Ngọc trợn to mắt nhìn tôi, khuôn mặt khó có thể tin. Chú trung niên ở phía sau cũng sững sờ.
Khóe miệng tôi nâng lên, lãnh đạm nói: Khi ngươi ôm ta. Ta hoàn toàn không cảm giác được nhịp tim đập của chính mình. (Để “ta” đoạn này hợp lí hơn là “tôi”)
Bọn hắn đều cho rằng tôi ngốc, đều cho rằng tôi đần. Nhưng tất cả mọi người không biết, Cát Ngọc và tôi có phương thức đặc biệt để nhận ra nhau. Trái tim của tôi ở trong cơ thể nàng, chỉ có nàng tới gần tôi…tôi mới có thể cảm nhận được nhịp tim đập của chính mình.
Cát Ngọc này tuy giả vờ rất giống, hầu như cùng Cát Ngọc chân chính, không có gì khác biệt, hơn nữa nàng cũng có nhịp tim đập, chỉ có điều không phải là tim của tôi mà thôi.
Cát Ngọc trước mặt bị tôi đâm một đao, mặt mũi bắt đầu thống khổ vặn vẹo, thanh chủytrong tay tôi, mơ hồ hiện ra hàn quang, từ trong cơ thể của nàng bắn ra.
Thổi phù một tiếng, tôi rút chủy thủ ra, Cát Ngọc ngã trêи mặt đất, hóa thành một làn khói đen. Cũng không biết chú Quỷ dùng cách gì biến hóa ra Cát Ngọc.
Tôi cắn răng, hung tợn nói: Chú Quỷ, uổng công ta thật tâm muốn trao đổi với ngươi. Ta nguyện dùng tính mạng đổi lấy mắt quỷ, đến cả nữ nhân ta yêu, ngươi cũng muốn gạt ta?
Quỷ thúc còn chưa kịp nói chuyện, ta còn nói: Nhìn tình hình này, có vẻ là ngươi không có ý định để ta sống. Nếu giao ra mắt là chết, không giao cũng là chết, vậy ta, liền liều mạng với ngươi!
Khuôn mặt chú Quỷ nhịn không được nữa, giờ khắc này một ném thanh gỗ đàn trong tay xuống, cả người bóng đen lóe lên liền xuất hiện ở trước mặt tôi, giơ tay liền cho tôi một cái tát!
Ban đầu ta còn muốn tha cho ngươi một cái mạng, nhưng hiện tại xem ra không cần phải vậy rồi!
Chú Quỷ vung cánh tay lên, đột nhiên giữa trong lòng bàn tay to lấp lóe, tôi thoáng nhìn, phát hiện trong lòng bàn tay của hắn giấu một tờ giấy bùa chú đen như mực.
Trêи bùa chú vẽ ra một bộ xương khô, ngồi xếp bằng ở trêи đỉnh ngọn núi, mà bốn phía bộ xương khô sấm rung chớp giật!
Tôi chưa từng nhìn thấy bùa chú màu đen, càng không biết đây là ý gì, chú Quỷ cầm trong tay bùa chú, lúc sắp vỗ tới trêи tôi, chú trung niên bỗng nhiên vung trường đao lên, hung hăng chém tới bàn tay của chú Quỷ
Vụt!
Lưỡi đao xẹt qua, tôi chỉ cảm thấy mấy cái vật thể nhỏ từ bên cạnh tôi bay ra ngoài, định thần nhìn lại, chú trung niên mãnh liệt chém một đao, chặt đứt bốn ngón tay chú!
Tấm bùa chú màu đen cũng đột nhiên rơi xuống đất.
Lùi! Chú trung niên lôi kéo tôi, lui về sau hai bước.
Chú Quỷ không những không giận mà còn cười, hắn nhặt ngón tay dưới đất lên, một bên nắm lấy tay của mình, một bên cười nói: Xem ra hôm nay các ngươi đều phải chết.
Chú Quỷ thúc ngón tay dưới đất, hai lòng bàn tay hợp lại vỗ mấy cái, nhất thời toàn bộ giường bệnh trong phân xưởng vang lên tiếng kẽo cọt, giống như là giường bệnh đang lay động.
Tôi quay đầu nhìn về nhìn bốn phía, không khỏi kinh hãi đến biến sắc, những bộ xương màu đen kia, giống như là bệnh nhân thoi thóp, giờ khắc này chật vật từ trêи giường bệnh đứng dậy, dần dần bao vây hai chúng tôi.
Bởi khung xương của bộ xương khô không có bắp thịt, không có dây chằng, tư thế bước đi rất là máy móc, cũng rất chậm. Nhưng bọn họ nhiều người, đợi đến lúc những bộ xương màu đen này đem chúng tôi triệt để bao vây lại, vậy coi như xong đời.
Chú trung niên nuốt nước bọt, hiển nhiên cũng có chút gấp gáp, hắn nắm chặt trường đao trong tay, nhỏ giọng nói với tôi: Đây nhất định không phải là ảo giác, một lát nữa ta tận lực mở ra khoảng trống, ngươi tùy thời lao ra, tìm được Nhị Gia cùng với bác Hỉ, ngươi liền an toàn.
Vậy còn chú?
Chú trung niên nói: Ta tự có biện pháp!
Vừa dứt lời, chỉ cảm thấy trước mặt gió lạnh thổi qua, một bộ xương màu đen xòe bàn tay ra, hướng về gò má của tôi liền đâm tới qua, năm cái ngón tay của bộ xương khô, như năm cái kim thép, tôi nghiêng đầu tránh thoát, đồng thời, vung chủy thủ lên chém ở bên cạnh, nhưng bộ xương kia mảy may bất động.
Trêи tay truyền tới cảm giác, giống như là chém vào thép, những bộ xương màu đen này, tuy rằng tốc độ di chuyển chậm, nhưng cả người cứng (ngạnh) như tinh cương (vỏ cứng?),căn bản là không đánh nổi!
Chú Quỷ đứng ở ngoài, mắt lạnh cười nói: Những bộ xương khô róc thịt này đao thương bất nhập, mười mấy năm trước ta liền bắt đầu góp nhặt, liền giữ, lại hôm nay dùng một lát, ngày hôm nay ngươi giao ra mắt quỷ là chết, không giao cũng chết. Chỉ có điều cái chết không giống nhau mà thôi.
Chú trung niên và tôi bị mười mấy bộ xương khô bị cạo thịt bao vây lại, hơi bất cẩn một chút cũng sẽ bị ngón tay của bộ xương khô đâm bị thương, không đầy ba phút, trêи người hai chúng tôi chồng chất vết thương, máu chảy toàn thân.
Tuy rằng tôi đã ăn thái tuế sống, nhưng không chịu nổi sự tiến công cùng lúc của nhiều bộ xương khô bị cạo thịt như vậy, chú Quỷ đứng ở ngoài cười ha ha, tựa hồ rất đắc ý khi hai chúng tôi từng bước một bị hành hạ đến chết.
“Ừ, đúng rồi, còn có một việc quên nói, cái gọi là bộ xương khô bị cạo thịt này, ở trong quá trình chế tác, là gây tê người sống, trong lúc người sống còn tràn ngập ý thức, rót vào bí dược đặc thù, sau đó cạo từng thớ thịt trêи thân thể, cho nên khi bọn hắn giết chết người sống, nhất định sẽ xé toang thịt trêи người các ngươi, đến bổ khuyết (bổ sung khuyết điểm, khiếm khuyết) lên trêи người chính mình, để cầu phục sinh. Ha ha ha, ha ha ha…”
Tôi cắn răng, trong lòng tự nhủ tên chú quỷ này thật sự là quá độc ác!
Mắt thấy Nhị Gia cùng bác Hỉ vẫn cứ là biệt tích. Nhưng cũng có thể ở bên ngoài phân xưởng gặp phải nguy hiểm. Mà tôi cùng chú trung niên cứ đánh như vậy, dù thân thể có làm bằng sắt cũng không chống lại được những bộ xương khô đao thương bất nhập này.
Ngay khi hai chúng tôi không chống đỡ được nữa, bỗng nhiên ngoài cửa sổ bay có một con quạ bay vào!
Qụa đen bay vào, khiến tất cả mọi người sửng sốt, những bộ xương khô kia cũng giống vậy, mọi người đều ngẩng đầu nhìn con quạ này, ai cũng không hiểu hơn nửa đêm tại sao lại có thể có một con quạ bay tới?
Đang nghi hoặc (thắc mắc),quạ đen ngẩng đầu lên, cạc cạc kêu vài tiếng, bỗng nhiên cả người nhóm lên ngọn lửa, trong nháy mắt chiếu sáng cả phân xưởng.
Đừng xem thường một con quạ, sau khi bốc cháy lên ngọn lửa, lại có các chấm lửa to nhỏ. Vốn tưởng rằng thân thể quạ đen kia sau khi tự cháy có thể sẽ tiêu tan, nhưng này một đoàn chấm lửa lớn nhỏ lại hướng về chú Quỷ tấn công.
Chú Quỷ trợn to hai mắt, thế mới biết, trợ thủ của chúng tôi đến rồi!
Là ai! Quỷ thúc quát to một tiếng, lùi về sau hai bước, từ trong lòng rút ra một lá bùa, quăng về phía con quạ đang bốc cháy, Nhưng bùa chú mới vừa đụng tới con quạ lửa, trong nháy mắt liền đã biến thành tro tàn!
Nhất định là cao nhân! Đây tuyệt đối là cao nhân.
Tong nhất thời, chú Quỷ thúc rối loạn, dường như hắn cảm thấy đêm nay hắn nhất định sẽ thắng, nhất định có thể giết chết tôi, chiếm được mắt quỷ, hoặc là hắn không mang đủ pháp khí, hoặc là trong lúc rối loạn, không nghĩ ra ứng đối phương pháp.
Nhưng vào lúc này, khóe mắt tôi bỗng nhiên thoáng nhìn qua, đứng ở phía ngoài xa, xuất hiện một bộ xương khô, lặng yên không tiếng động hướng về Quỷ thúc đi tới…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.