Nhị gia nói “Cầm gậy gỗ không phải để phòng rắn. Đi! Xuống thuyền.”
Dứt lời, chúng tôi bốn người, đem hành lí chia đều ra. Đeo hành lí trêи vai, liền rời khỏi thuyền.
Tại chỗ nước nông, liền nhảy xuống, cảm giác đầu tiên chính là lạnh! Lạnh đến thấu xương.
Hơn nữa nước còn ngập tới tận cổ , đợi đến khi từ từ bơi tới chỗ nước cạn, lúc này mới có thể từ trong nước đứng lên, vác từng túi hành lí lên trêи bờ.
“Chúng ta phải đi tìm một vật, có vật ấy, mới có thể xuống nước.” Nói xong, Nhị gia đầu tiên là ở gần đó tìm kiếm mấy cái thân cây, đem những nhánh cây thừa bẻ gẫy, đưa cho chúng tôi. Mỗi người một cây.
Hòn đảo nhỏ này diện tích không lớn, chỉ bằng diện tích bốn cái sân bóng, trêи đảo cây cối xanh um, độ dốc rất cao.
Nhị gia ở trong bóng tối nhìn bốn phía xung quanh. Giống như tìm kiếm phương hướng leo núi năm xưa, hiện tại trong đêm đen, khó có thể nhận ra phương hướng, liền bắt đầu bối rối.
Nhị gia từ trong túi móc ra một điếu thuốc, tôi lập tức châm lửa cho Nhị gia, lúc này lại nhìn cách cầm thuốc lá của Nhị gia, liền thấy cách cầm thuốc của Nhị gia giống như đúc với ông nội của tôi.
Hắn đang dùng ba ngón tay nắm thuốc lá!
Nếu là người bình thường mặc kệ là nam hay nữ, đều dùng ngón tay trỏ cùng với ngón giữa kẹp thuốc lá. Rồi thì đàn ông sẽ thấy mình phong độ hơn, phụ nữ sẽ thấy mình quyến rũ hơn.
Nhưng Nhị gia là dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1671954/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.