Cảnh Hạ Vũ dạo gần đây cảm thấy vô cùng phiền lòng. Kể từ ngày đi khoá quân sự trở về, cô liên tục bị nhiều người tìm đến đòi thêm bạn. Giảng viên thì mang các tác phẩm cô đã vẽ trong khi học mang đi giới thiệu khắp nơi. Những thanh niên yêu thích việc học cứ thế tìm đến Cảnh Hạ Vũ đòi xem tranh của cô, còn hỏi bí quyết học tập. Với một người không thích ồn ào như Cảnh Hạ Vũ thì thật sự bị ảnh hưởng rất nhiều.
Quý Ninh Hinh nằm vùi trên sô pha phòng khách ở nhà nghe Cảnh Hạ Vũ than vãn, thỉnh thoảng bật cười khúc khích. Quý Kim Ngọc ở bên bên nhìn con gái mình mặt mài như gió xuân đang về thì chịu không được, đi đến đá nàng một cái.
"Mẹ làm gì vậy"
Thình lình bị tấn công, Quý Ninh Hinh giật mình hét lên.
"Sao hôm nay không mở quán vậy"
"Lâu lâu mới nghỉ một ngày, ở nhà với mẹ mà mẹ cũng ý kiến nữa hả"
"Ai mà nói cái đó, mắc gì nằm đó nhìn điện thoại cười mãi vậy"
"Có làm gì đâu, con chỉ trò chuyện với bạn thôi"
"Bạn nào, trai hay gái?"
"Mẹ hỏi chuyện này làm gì"
"Người đưa con về lần trước hả?"
"..."
"Bao nhiêu tuổi rồi, nhà ở đâu, gia đình thế nào?"
Quý Ninh Hinh cảm thấy đau đầu với mẹ già nhà mình, bị bà lắc tới lắc lui, lượn trước vòng sau không ngừng tra hỏi. Để bảo vệ đôi tai của mình, Quý Ninh Hinh đành giơ tay đầu hàng, kể với mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-trong-hem/2502122/chuong-12.html