Sau khi đáp máy bay, Cảnh Hạ Vũ đưa Quý Ninh Hinh về nhà. Tạm biệt nàng xong vừa quay lưng bước đi thì bị Quý Kim Ngọc gọi lại, đóng gói hai đứa trẻ mang lên nhà.
Mấy ngày nay trái tim của Quý Kim Ngọc như bị treo lên cao, con gái không liên lạc được, Cảnh Hạ Vũ đi tìm cũng không có cách nào gọi điện. Trái tim người làm mẹ cứ thấp thỏm không yên.
Bây giờ đã về được đến nhà, có nói thế nào bà cũng bắt hai người ở lại không cho đi đâu.
Để an ủi trái tim mẹ già, Quý Ninh Hinh ngoan ngoãn ở lại, không vội đến Nhất Niệm. Chỉ là uỷ khuất Cảnh Hạ Vũ bị nàng liên luỵ cũng không được đi đâu.
"Xin lỗi, cũng tại chị..."
"Chị có lỗi gì? Là em tình nguyện, đừng nghĩ linh tinh nữa"
Cảnh Hạ Vũ cắt ngang, không cho nàng nói nữa. Hơn nữa, ừm, cô cũng rất thích ở lại đây, ngủ chung một phòng với Quý Ninh Hinh.
"À, đúng rồi, có cái này đưa chị"
Cô đứng dậy, đi nhanh vào phòng ngủ, từ cái ngăn nhỏ của ba lô lấy ra cái móc khoá hôm trước nhặt được, đưa đến trước mặt nàng.
"Oa, chị còn nghĩ nó mất luôn rồi, chị tìm mãi mà không thấy đâu"
"Hôm trước ở trên núi đi tìm chị em vô tình nhặt được, nhưng loay hoay mãi nên em quên mất"
Quý Ninh Hinh nhận lại đồ, nâng niu trong lòng bàn tay. Nàng vô cùng quý trọng những thứ Cảnh Hạ Vũ đưa cho, cất giữ rất cẩn thận. Cái móc khoá này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-trong-hem/2502082/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.