Ngày tiếp theo, buổi sáng tiến hành giao lưu học thuật. Cảnh Hạ Vũ dù sao cũng chỉ mới học năm nhất, kiến thức tiếp thu cũng không được nhiều. Vì vậy trách nhiệm này rơi vào tay các anh chị khoá trên, Quý Ninh Hinh với tư cách cựu sinh viên ưu tú cũng trách không thoát.
Quý Ninh Hinh đứng trên sân khấu, đối diện với hàng trăm người phía dưới phát biểu. Giọng nói dịu dàng lại dễ nghe, đôi khi còn hài hước nói đùa vài câu, khiến cho ngôn ngữ học thuật khô khan cũng trở nên tươi mới đầy sức sống.
Người ở dưới chuyên chú lắng nghe, thỉnh thoảng còn có người dùng điện thoại chụp hình của nàng. Cảnh Hạ Vũ thấy vậy cũng làm theo, lưu giữ khoảnh khắc xinh đẹp của nàng.
Vài tia nắng xuyên qua cửa sổ chiếu tới bục phát biểu, rơi vào trên người Quý Ninh Hinh. Mấy sợi tóc nhỏ không thể cột lên vươn lại trên má, càng thêm lay động lòng người.
Cảnh Hạ Vũ ngân ngơ nhìn không chớp mắt, âm thanh xung quanh dường như biến mất, chỉ còn lại trong mắt hình bóng người con gái ấy.
Quý Ninh Hinh trong lúc trình bày, lơ đễnh cũng sẽ đưa tầm mắt tìm kiếm hình ảnh quen thuộc. Thấy bộ dạng ngây ngốc của cô không khỏi mím môi cười nhẹ, trong lúc vô tình câu đi hồn phách của những người dưới kia.
Tiếng chuông báo động trong lòng Cảnh Hạ Vũ không ngừng vang lên. Yêu nghiệt này sao lại cười như thế chứ?
Hội thảo kết thúc cũng đã đến giờ cơm trưa. Cảnh Hạ Vũ muốn đi tìm Quý Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-trong-hem/2502073/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.