Tuần lễ giao lưu chớp mắt một cái là kết thúc. Cảnh Hạ Vũ đứng trong đoàn, đích thân tiễn họ lên máy bay.
Những người trong đoàn sinh viên nước ngoài nói, người để lại cho họ ấn tượng nhiều nhất chính là Cảnh Hạ Vũ cùng Quý Ninh Hinh. Họ bày tỏ mong muốn một ngày nào đó sẽ được nhìn thấy những tác phẩm tuyệt vời của Cảnh Hạ Vũ xuất hiện ở các phòng triển lãm lớn trên thế giới. Cũng muốn được thưởng thức tài nấu ăn của Quý Ninh Hinh, hi vọng nàng có thể có được thương hiệu riêng của mình.
Náo nhiệt qua đi, nhịp sống lại trở về bình đạm như thường ngày.
"Chị, làm sao lại ngồi ngẩn người suốt vậy"
Đây đã là lần thứ mười trong buổi sáng Lý Niệm Dao thấy chị chủ nhà mình thở dài.
Từ sáng Quý Ninh Hinh chạy đến mở cửa quán, lúc đầu vẫn còn vui vẻ trò chuyện cùng nhân viên. Sau đó đi về phía quầy pha chế nhìn điện thoại, chẳng biết trông thấy cái gì mà đứng hình mất một lúc.
Kể từ đó, nàng cứ ngồi ở một chỗ thừ người ra. Cái khăn trong tay lau tới lau lui có một vị trí, đến mức nó bóng loáng có thể làm gương soi. Đã vậy tay kia còn chống cằm nhìn xa xăm, không ngừng thở dài.
Nhân viên trong tiệm vô cùng thắc mắc, Lý Niệm Dao nhịn không được cũng đi đến xem tình hình. Nếu còn để tình trạng này tiếp diễn, khác vừa vào cũng bị bộ dạng này của nàng doạ cho chạy mất.
Quý Ninh Hinh nghiêng đầu nhìn Lý Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-trong-hem/2502070/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.