Nghĩ vậy, Lục Thẩm Ngôn cầm điện thoại nhắn tin cho Kỷ Dao: "Địa chỉ nhà cậu ở đâu?"
Đối phương trả lời rất nhanh: "Không cần, tôi đi đón cậu được. Cậu gửi địa chỉ nhà cho tôi đi."
Lục Thẩm Ngôn nghĩ ngợi, cũng được, coi như bớt lộ phí, thế là bèn gửi địa chỉ nhà mình sang.
Kỷ Dao nhìn nhìn, nơi này thực sự cách nhà mình rất xa, bèn gửi tin nhắn sang: "Nhà cậu xa nhà tôi lắm, nếu cậu đi bus thì ít nhất cũng mất một tiếng, gọi taxi cũng mắc, có người tới đón ok hơn nhiều."
Ngôn: "Vậy nên không phải cậu ở đây là để giúp tôi tiết kiệm tiền sao?"
Dao: "Đúng vậy, bạn cùng bàn của cậu đối xử với cậu có tốt không nè?"
Ngôn: "Tốt."
Kỷ Dao nhìn một chữ vô cùng đơn giản này, lại không khỏi cảm thấy vui vẻ không thôi.
Lục Thẩm Ngôn làm gia sư được một thời gian cũng tích cóp được một ít tiền, bèn đổi một số đồ cần đổi trong nhà và mua một số cần mua. Vì chẳng phải thứ gì to tát nên cũng không tốn quá nhiều tiền. Lúc đi dạo còn sẵn tiện mua quần áo mới cho mình và bà ngoại.
Bà ngoại đối xử với mình rất tốt, Lục Thẩm Ngôn cứ nhìn bà là lại nhớ đến bà ngoại của mình.
Nguyên chủ chưa từng nói với ai về tình huống gia đình của mình, có thể là vì lòng tự trọng không muốn bị người khác xem thường. Nhưng Lục Thẩm Ngôn lại không như vậy, cậu không hề kiêng dè tình huống gia đình mình, bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-toi-xuyen-thanh-phao-hoi-ngoi-cung-ban-voi-dai-ca/2965341/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.