🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Troy Davis là Cảnh sát trưởng được bầu một cách chính thức của vịnh Cedar từ gần mười bảy năm nay. Anh lớn lên ở thành phố này và cũng học trung học ngay tại đây. Sau đó, giống như rất nhiều bạn bè của mình, anh ghi danh vào quân đội và làm quân cảnh. Anh được huấn luyện tại căn cứ quân sự Presidio ở San Francisco và trước khi lên tàu để sang một căn cứ quân sự tại Đức anh đã dành ra ba ngày nghỉ phép để đi tham quan thành phố. Đó chính là một buổi sáng tháng Sáu mờ sương năm 1965, một thời khắc định mệnh anh đã gặp Sandy Wilcox.



Sau khi bên nhau cả một ngày trời, họ trao đổi địa chỉ và thư từ qua lại cho nhau trong suốt chuyến công tác của anh. Sau khi giải ngũ, Troy hỏi cưới Sandy. Lúc đó, chị đang học cao đẳng và anh đã cùng chị học Đại học San Francisco. Năm 1970, họ cưới nhau và định cư tại thành phố vịnh Cedar quê hương anh - nơi Troy bắt đầu một công việc trong ngành hành pháp. Anh giữ chức phó cho tới khi tranh cử chức Cảnh sát trưởng và giành chiến thắng. Cuộc sống trôi qua thật êm đềm với họ. Và rồi Sandy bị bệnh... “Bố?”.



Troy đang ngồi trong phòng khách, ngước nhìn lên. Trước đó, anh đang nhìn trân trân xuống nền nhà trải thảm. “Mục sư Flemming đến ạ”, Megan thì thào.



Cô qua nhà để giúp bố sắp xếp lại mọi thứ của mẹ, xem nên xếp đặt mọi thứ ở đâu.



Đang chìm đắm trong suy tư nên Troy không hề nghe thấy tiếng chuông cửa.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-vinh-cedar-7-vi-em-yeu-anh/2048515/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chuyện Tình Vịnh Cedar 7: Vì Em Yêu Anh
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.